Vào khoảng đầu năm 2002, chị T.Y (SN 1969, ngụ tại phường Bình Thủy, quận Bình Thủy, giáo viên mẫu giáo) và anh N.T.S (1973, ngụ tại xã Thới Thuận, huyện Thốt Nốt, là nhân viên của Công ty Du lịch An Giang) dắt tay nhau đến UBND phường Bình Thủy – TP Cần Thơ đăng ký kết hôn và được chấp nhận vì cả 2 đều có xác nhận còn “độc thân”.
Bi kịch từ đức ông chồng “tuổi trẻ, tài cao”
Đám cưới của hai người được tổ chức ngay sau đó vài ngày. Mặc dù lớn hơn anh S. đến 4 tuổi, nhưng trong ngày hôn lễ ai nấy đều tấm tắc khen ngợi cô dâu chú rể thật... xứng lứa vừa đôi. Sau ngày nên chồng vợ, anh S. về ở rể luôn tại gia đình chị Y. Cuộc sống lứa đôi của họ diễn ra êm đẹp, nào ngờ vào một ngày giữa tháng 11- 2004, trong lúc đang sắp xếp lại tủ quần áo cho chồng, chị Y. phát hiện tờ giấy chứng nhận kết hôn nhưng... không phải của mình! Đọc kỹ nội dung chị muốn... té xỉu, vì trong đó thừa nhận việc anh S. kết hôn với một người phụ nữ khác tên D.T. (1966, lớn hơn S. đến 7 tuổi), ngụ tại xã Giai Xuân, huyện Phong Điền (TP Cần Thơ). Giấy chứng nhận kết hôn của anh S. và chị D.T. được phó chủ tịch UBND xã Thới Thuận ký vào ngày 27- 3- 2000.
Quá bàng hoàng trước việc anh S. đã lừa dối mình, chị Y. quyết định gởi đơn đến TAND huyện Thốt Nốt để xin đơn phương ly hôn. Trong đơn, chị còn yêu cầu tòa bắt buộc anh S. phải trả lại một số tài sản, như: 1 chiếc xe Wave ?, 12 chỉ vàng 18K và 5 triệu đồng mà S. đã “dụ” chị đưa lúc 2 người còn mặn nồng...
Bởi các “quan” sơ ý nên... ký đại!
Lần theo hồ sơ sự việc, chúng tôi nhận thấy nguyên nhân của “chuyện lạ” trên xuất phát từ sự tắc trách của chức sắc địa phương trong việc quản lý nhân khẩu. Trong tờ khai đăng ký kết hôn của anh S. và chị Y. vào ngày 7- 2- 2002 được ông Phạm Văn Bưởi, trưởng ấp Thới Hòa, xã Thới Thuận, xác nhận như sau: “... nay anh S. xin đăng ký kết hôn lần thứ nhất là thật. Kính chuyển ủy ban xã”. Đến lượt cán bộ hộ tịch của xã là ông Dương Chánh Trị cũng tiếp tục xác nhận đúng như xác nhận của ông Bưởi. Chính vì thế, Phó Chủ tịch UBND xã Thới Thuận là ông Nguyễn Thượng Toàn cũng ký nhận 2 chữ “sự thật” vào tờ khai này. Do đó, UBND phường Bình Thủy cấp giấy chứng nhận đăng ký kết hôn cho chị Y., anh S. vào ngày 22- 2- 2002 là đúng thủ tục quy định.
Để xác minh vì sao anh S. được cấp... 2 giấy đăng ký kết hôn, chúng tôi tìm đến lãnh đạo UBND xã Thới Thuận và được nơi đây thừa nhận là cán bộ hộ tịch của xã đã có “sai sót” nên để xảy ra sự việc trên. Còn về phía ông Dương Chánh Trị phân trần là thời điểm anh S. đến đăng ký kết hôn với chị D.T là do ông Thuật (cán bộ hộ tịch) giải quyết hồ sơ. Thời gian sau, ông Thuật chuyển sang công tác ở khâu khác, nên ông Trị được điều động thay vào vị trí này. Đến tháng 2- 2002, ông Thuật cầm hồ sơ đăng ký kết hôn của anh S. với chị Y. đến trình bày với ông Trị rằng đương sự vẫn còn “độc thân”. “Tin lời ông Thuật, cộng với việc tôi thấy rõ ràng trong tờ khai đăng ký kết hôn của anh S. có sự xác nhận của trưởng ấp, nên tôi... ký đại!”, ông Trị nói. Đến gặp ông Phạm Văn Bưởi, chúng tôi nhận được câu trả lời: “Tôi biết anh S. đã từng có vợ. Khi đến khai đăng ký kết hôn lần nữa với chị Y. thì anh ấy bảo rằng mình đã... ly hôn với vợ trước rồi, nhưng vì tôi hơi “sơ ý”, nên đã xác nhận S. đăng ký kết hôn lần thứ nhất?!”.
Ngày 22-12-2004, TAND TP Long Xuyên (An Giang) thuận tình cho việc ly hôn giữa anh S. và chị D.T., còn chuyện ly hôn giữa anh S. và chị Y. đang được TAND huyện Thốt Nốt xem xét giải quyết nên vẫn chưa ngã ngũ. Nhưng rõ ràng, sự làm việc “lơ là” của chính quyền địa phương nơi anh S. cư ngụ mới dẫn đến chuyện anh này vô tình được pháp luật công nhận có đến... 2 vợ trong suốt gần 3 năm liền.
Bình luận (0)