xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Con Bạch Tạng

Truyện của NGUYỄN THỊ BÍCH NHÀN

- Ngày nào cũng chim! Chồng vừa xách lồng ra khỏi cửa, chị Sam nhìn theo làu bàu. Miệng càm ràm còn tay thì gỡ cái lồng móc trên cao xuống. Chị nhẹ nhàng dọn vệ sinh từng lồng chim, châm thêm nước, treo lồng ra vườn cây, nơi ánh nắng buổi sáng chiếu lấp lánh qua những tán lá.

Rồi chị vào nhà bê cái hộp nhựa, lấy muỗng xúc sâu bỏ vào chiếc ô nhỏ. Chú chào mào mới rất dạn dĩ, đứng tỉnh bơ nhìn chị, mấy con sâu trơn bóng lúc nhúc như một ổ dòi, nhìn chẳng giống sâu ăn lá. Thấy chú chào mào Bông không đụng mỏ, chị mắng:

- Chê sâu à? Có biết tao đã phải tập bao nhiêu lâu mới dám đưa tay múc mấy con sâu này cho mày không?

Chú chim vẫn lơ đễnh nhìn đâu đâu, có hiểu chủ nói gì. Khổ thân, con chim mới mua sao mà đỏng đảnh đến vậy. Sâu người ta đưa đến tận mỏ mà không thèm ăn, nhà không còn trái chuối, miếng đu đủ nào. Trong túi hết tiền vì có bao nhiêu đã dốc hết để đem chú chim này về, giờ lấy gì để chạy ra chợ mua trái cây đây. Ổng về thấy chim đói thì đằng nào cũng hầm hè, chết thật! Bụng nghĩ, tay làm. Chị chạy ra cây ổi nếp sau nhà, lục tìm cũng ra một trái ổi chín, thở phào đem bỏ vào lồng, chim ăn no nê chị mới yên thân với lão chồng quý chim hơn vợ.

Anh Khiêm ngày xưa củ mỉ củ mì, chỉ biết ruộng đồng, bò bê chứ có bao giờ quan tâm đến chim chóc. Với Khiêm, việc anh chơi chim cũng là cái duyên. Một lần đến thăm nhà bạn, thấy anh ta cho chim ăn, rỉ rả nói chuyện, anh thấy hay hay, tự dưng cũng muốn làm bạn với chim. Người bạn tặng một con chào mào Bông. Tiếng hót của chú chào mào đã thổi bừng đam mê bấy lâu bị nỗi cơ cực chèn lấp. Anh gia nhập thế giới của những người nuôi chim từ đó.

 

Minh họa: Sơn dầu của HOÀNG CÚC
Minh họa: Sơn dầu của HOÀNG CÚC

 

Chơi chim là thú chơi không dễ. Đam mê nhưng phải kiên trì, siêng năng, cũng phải có ít tiền. Anh Khiêm nuôi chủ yếu chào mào, giá chim dao động từ hai trăm ngàn cho tới bạc triệu. Suốt ngày quanh quẩn với chim, chăm bẵm chúng như những đứa con cưng.

Chị Sam khổ sở với lũ chim này. Chị vốn sợ sâu. Ngày nhỏ xách bao ra đồng cắt cỏ, nếu bờ ruộng cỏ xanh tốt nhưng mới ngồi xuống chỉ cần thấy một con sâu là chị sẽ đứng dậy cầm cái bao đi một lèo, đi cho đến khi nào hết run mới ngồi xuống cắt cỏ tiếp. Vậy mà bây giờ chị phải đi bắt sâu cho chim ăn!

Một đêm, mèo vồ mất con chào mào Bông. Con chào mào đó đẹp nên giá cũng khá, anh Khiêm rất quý, con mèo ác nhơn vồ mất, chị bị vạ lây. Chồng chửi bới tàn tệ, chị thấy đời mình nát còn hơn con chim bị mèo vồ.

Có người tới nhà, đúng lúc anh đi vắng. Người lạ giới thiệu với chị đây là giống chim chào mào quý, tên là Bạch Tạng. Loài chim này giá có khi lên tới vài chục triệu nhưng vì kẹt tiền, vợ bệnh con đau nên đành đoạn bán. Nghĩ đến khuôn mặt rạng rỡ của chồng khi nhận được quà, không một chút đắn đo, chị mót tiền dành dụm vừa đủ 3 triệu để mua con Bạch Tạng.

Nhận được món quà từ vợ, anh Khiêm vui mừng không kể xiết. Anh kéo tay chị, hôn cái chụt vào má. Từ hồi lấy nhau đến giờ, đây là lần đầu tiên anh thể hiện tình cảm bằng một nụ hôn ở má đấy! Chị Sam từ đó cũng bớt cáu chuyện chồng suốt ngày ru rú với mấy con chim.

Có con Bạch Tạng, anh Khiêm hí hửng, ngồi chỗ nào cũng nói về con chim này. Chăm bẵm nâng niu, được một thời gian thì con Bạch Tạng đổi sắc, lông từ trắng chuyển sang màu nâu vàng vàng. Anh nổi xung, túm tóc chị Sam lôi xềnh xệch ra sân, đá bịch bịch vào ngực và mắng:

- Không biết mà đành hanh, xí xọn vừa phải thôi. Bỏ tiền triệu mua con Bạch Tạng giả về cúng mày hả?

Chị Sam đau đớn khóc la. Phần khóc vì bị đòn đau, phần vì nghĩ tới việc bị gã lưu manh lừa cho một vố. Sau trận đánh đó, mắt chị tụ máu bầm, chữa chạy tốn kém và chịu tật với một con mắt có màng mây ở giữa tròng.

Mùa Xuân đang đến gần. Đầu trên xóm dưới, đâu đâu cũng râm ran chuyện Tết nhứt. Chị Sam điên đầu khi nghĩ đến quần áo mới cho con, tiền chợ. Tìm đâu ra tiền mà Tết với nhứt, cũng tại con Bạch Tạng dở hơi. Đầu đuôi cũng tại con chim giả mạo, sau khi đánh vợ nhừ tử, chưa bỏ tức, lão còn rút hết tiền tiết kiệm mua cho bằng được con Bạch Tạng khác để lấy lại sĩ diện, vì con Bạch Tạng giả kia đã làm lão tẽn tò với bạn bè.

Ngồi đăm đăm nhìn con Bạch Tạng, chị càng lộn gan. Không lẽ đâm đầu xuống sông mà chết? Có ai lại đi tự tử vì nghĩ mình thua một con chim? Mặt mày ủ ê, chị ra vô thinh lặng như chiếc bóng.

Sáng 20 tháng chạp, anh Khiêm ngồi bên bàn nước kê cạnh gốc cây, kêu chị lại bằng cái giọng ra lệnh:

- Ngồi xuống nói chút chuyện coi!

- Có gì nói nhanh đi! - Chị hất mặt lên vì những giọt nước mắt tủi thân cứ chực rớt ra.

- Kiếm bộ đồ nên nên mà mặc. Tết nhứt tới nơi rồi, bèm hem buốc huốc vậy không được đâu!

- Tiền ở đâu mà sắm với sửa. Chim ăn thì người nhịn chớ biết sao giờ. Mẹ con tui có bằng cái lông đuôi của con Bạch Tạng đâu mà!

Để yên cho chị nói xong, anh cầm xấp tiền dúi vào tay chị:

- Bao nhiêu đây đủ mẹ con ăn Tết chưa?

Nhìn xấp tiền dày cộm trên tay, chị hốt hoảng: Tiền ở đâu nhiều vậy?

- Có người trả con Bạch Tạng giá cao, anh mới bán nó rồi.

Chị nhìn ra chỗ anh vẫn treo lồng con Bạch Tạng. Nó đã không còn. Chị lấy ít tiền trên tay anh:

- Mẹ con em cần chừng này thôi. Số tiền còn lại anh cất đi, mai mốt có con chim Bạch Tạng nào vừa ý thì mua.

- Vợ con là tài sản quý nhất của anh đấy, có biết không!

Chị cầm tay chồng, không nỡ buông…

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo