xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Miên man tường vi

Huỳnh Ngọc Lan

Có lần tôi ngồi quán cà phê Violet ở Ðà Lạt ngắm những dây tường vi giăng đầy hoa trước hiên ngôi nhà gỗ, cảm giác tự thưởng như mình đang ngắm rặng hồng tận trời Âu.

Vẻ mỹ miều của hồng phải tìm đâu cho xa ngái, hoa đang rực rỡ dâng hiến ngay xứ sở Việt Nam mình. Có phải vì mạng mộc nên gặp cỏ cây, hoa lá, tôi dễ bị mê đắm khó dứt, rồi vu vơ nghĩ hay đó là chút thiên bẩm trời cho.
 
Ý niệm trong tôi là cỏ, hoa cũng dâng cảm xúc xao xuyến như âm nhạc, cũng cộng hưởng từ phía kỷ niệm. Gặp khóm hoa, ngõ hoa, cánh đồng hoa, trí tưởng thường ngược về chốn cũ. Nhớ hương bưởi quanh quất trong vườn trăng xanh ngời quê ngoại, đóa trà mi ngậm sương đêm lộng lẫy bên hàng cây chè tàu quê nội, hương ngọc lan ngọt ngào tinh khôi ánh ướt trên hè phố Hà Nội sau mưa.
 
Những lay động từ thiên nhiên giúp ta mở lòng đón niềm tươi mới, nhiều khi cũng cuồn cuộn trầm ta vào tiếng vọng nơi chốn xưa. Chợt ban mai trong căn phòng giữa phố, nghe tiếng chim ríu ran ngoài khung cửa, đánh thức tâm hồn trở về khu vườn nơi vọng tiếng ông bà, cha mẹ và cả tiếng tuổi thơ ta.
 

img

 
Năm 1995, trong chuyến du lịch cùng đồng nghiệp lên Ðà Lạt, tôi mặc nhiên vô tư đội lên đầu cả vòng tường vi rực hoa và lá. Mặt mày hớn hở hồn nhiên nói cười suốt chặng đường tới các điểm tham quan, đến nỗi bạn bè cứ nhìn rồi ví tôi "y như con mẹ dại". Ngày ấy, tôi mãn nguyện lắm.
 
Ðà Lạt có nhiều tường vi, du khách tự do vui lượn trên đồi Cù miên man cỏ xanh mềm mượt, tôi đã không ngăn được cảm xúc "phút rồ dại thơ ngây, được lăn mình trên cỏ". Vậy mà khoảng vài năm sau, khi đến Ðà Lạt, tâm trạng bị hẫng hụt. Ðồi Cù bị vây chắn để làm sân golf, nhiều cây thông bị đốn trơ gốc, tường vi thì hiếm hoi.
 
Đồi Cù, hồ Xuân Hương, thung lũng tình yêu, thác Prenn… khí hậu và hoa… là bản sắc văn hóa của Ðà Lạt. Văn hóa thiên nhiên ấy luôn tươi mới, có bao giờ là cũ mà phải phá đi? Nhờ văn hóa riêng của vùng miền ấy mà hình ảnh Ðà Lạt đã lan tỏa rộng lớn trong lòng mọi người, vươn xa mọi nơi.
 
Nhưng chuyến đi ấy tôi cũng được lời thêm một kỷ niệm. Chiều nắng ấm đang dạo gần đồi Cù, tự nhiên tôi nảy ý định đến năn nỉ nhân viên bảo vệ cho mình vào sân golf… ngắm cỏ. Bước chân hăm hở cách cổng sân golf còn vài chục mét, chợt phát hiện rặng hoa tường vi còn sót lại bên chân đồi Cù.
 
Gai của dây kẽm rào, gai nhu nhú của hoa xước vào tay rớm máu. Chẳng sao, kệ, vừa day vừa bẻ một lúc được một bó. Ôm hoa trước ngực, rạng rỡ bước vào nhà hàng Thủy Tạ bên hồ Xuân Hương. Tất cả khách ngồi trong quán kinh ngạc nhìn tôi với bó tường vi.
 
Nhân viên nhà hàng ngỡ ngàng một lúc rồi vừa hỏi vừa xuýt xoa: "Chị mua hoa ở đâu mà nhiều thế, đẹp quá". Tôi nở lòng lắm, cảm xúc xốn xang trong giấc hoa hoang dại, tôi như được gọi về tuổi thanh xuân mộng mị. Rồi cứ suy nghĩ miên man Ðà Lạt là thiên đường của hoa, sao không giữ những cổng hoa tường vi, ngõ hoa tường vi, dốc hoa tường vi để níu lòng du khách.
 
Ðến thành phố hoa mà đường trong phố hiếm hoa, ban-công không hoa, trước hiên nhà dân ít thấy ai trồng những khóm hoa khoe sắc. Rồi ngẫm ngợi sang những miền quê khác.
 
Nhiều nơi thiên nhiên đang bị xâm thực, người ta hối hả san lấp mặt bằng vùi hoa, đào gốc. Bao nhiêu hồ sen, ao súng mênh mang mát lành một thuở bị bức tử trước hàng tấn đá hộc, bê-tông. Thiên nhiên Việt Nam đã tạo dựng mỗi địa danh hình hài núi rừng, sông suối, ao hồ hợp quy luật sinh tồn.
 
Con người gắn kết với thiên nhiên như "duyên tiền định" như "hai kẻ sinh đôi". Phá vỡ gắn kết đó thì di chứng đầu tiên là tổn thất đời sống tinh thần, cuộc sống sao tránh khỏi ngột ngạt, chênh vênh và xô lệch.

Tôi si hoa, si tường vi như thứ tình dan díu nợ nần.

Năm 2011, trở lại Ðà Lạt, tôi thật bất ngờ được ngắm tường vi thỏa thích. Hoa được trồng mới bên các hàng rào biệt thự, nhà hàng sang trọng. Những nụ hoa như đóa hồng mềm mại thắm màu sen phớt hồng, màu hồng phơn phớt trắng, hoang dại đến thế mà cũng dịu dàng đến thế.
 
Hôm đó, tôi rủ con gái: "Mẹ muốn chưng một lọ tường vi để chụp ảnh lưu vào màn hình điện thoại", rồi chỉ cái kéo giấu trong túi xách. Con tôi tròn mắt: "Mẹ mang cả đồ nghề hái trộm hoa à?" "Không, mẹ sẽ gặp chủ vườn xin họ vài bông". Giọng con gái quan trọng: "Mẹ có biết hành vi như thế là không văn minh?". "Mẹ hứa sẽ xin đàng hoàng mà. Mẹ muốn lưu hình ảnh, sợ mai sau tường vi tuyệt chủng thì tiếc lắm".
 
Tôi lo quá xa vì không biết rằng UBND thành phố Ðà Lạt cùng công ty lâm viên cây xanh dự trữ hàng chục ngàn gốc tường vi. Họ khuyến khích tập thể, cơ quan, hộ dân có nhu cầu thì đến nhận tường vi về trồng. Và không riêng tường vi, Ðà Lạt đang chăm chút từng loài hoa, khu vườn, trang trại không chỉ đón chào Festival Hoa mà đón cả Xuân bốn mùa.

Tôi mãi tin tâm hồn chúng ta luôn tươi mới, bay bổng trước cảnh sắc thiên nhiên, hoa, cỏ, luôn tươi mới trong những điều xưa cũ.

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo