Tọa đàm với mục đích trao đổi và tham vấn ý kiến của các cơ quan, doanh nghiệp và các chuyên gia về một số nội dung trong dự án luật để góp phần hoàn thiện dự thảo luật theo hướng bảo vệ sức khỏe người tiêu dùng, lợi ích kinh tế của nhà nước và doanh nghiệp.
Về tên gọi của dự án Luật, nhiều ý kiến đề nghị đổi tên dự Luật là Luật kiểm soát đồ uống có cồn hoặc Luật phòng, chống tác hại của lạm dụng đồ uống có cồn. Điều này phù hợp với Quyết định số 244/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ ngày 12-2-2014 về chính sách quốc gia phòng, chống tác hại của lạm dụng đồ uống có cồn đến năm 2020 (do Bộ Y tế soạn thảo trình Thủ tướng Chính phủ ký ban hành). Hiện nay trên thế giới chưa có quốc gia nào ban hành Luật phòng, chống tác hại của rượu, bia. Chỉ có một số quốc gia đã ban hành chính sách pháp luật về rượu, bia như Luật kiểm soát đồ uống có cồn (Thái Lan năm 2008), Luật kiểm soát rượu, bia và thuốc lá (Sri Lanka), Luật Kiểm soát đồ uống có cồn (Singapore, Lithuania).
Tại Việt Nam, sử dụng rượu bia là một truyền thống văn hóa, lễ nghi, giao tiếp. Theo đại diện Sabeco: "Cách tiếp cận của dự thảo Luật đối với đồ uống có cồn, đặc biệt là bia, là chưa phù hợp. Do nhìn nhận bia như là thuốc lá, thậm chí như là độc dược, vì vậy dẫn đến những quy định khắt khe trong dự thảo này. Nên nhìn nhận bia như đồ uống có cồn là đúng với bản chất của nó và phù hợp với cách nhìn của nhân loại. Bia đã được phát minh ra từ rất lâu đời và tồn tại trong nền văn hóa của nhiều quốc gia. Nếu nhìn nhận nó là đồ uống có cồn thì chỉ khi sử dụng quá sức chịu đựng của cơ thể thì mới gây ra tác hại".
Về các quy định cấm, hạn chế quảng cáo và khuyến mại, tài trợ đối với rượu, bia, các đại biểu cho rằng việc cấm, hạn chế quảng cáo và khuyến mại, tài trợ sẽ không có tác dụng làm giảm thiểu hành vi lạm dụng đồ uống có cồn tại Việt Nam mà sẽ dẫn tới những thiệt hại đáng kể cho phát triển du lịch, kinh tế và xã hội của Việt Nam, không nhất quán với Quyết định số 08-NQ/TW ngày 16-1-2017 của Bộ Chính trị về việc phát triển ngành du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn cho đến năm 2020.
Đại diện một hãng bia tại Việt Nam nói: "Nếu doanh nghiệp tài trợ sự kiện, chương trình thể thao, văn hóa, giải trí mà không được quảng bá, gắn tên khiến cho doanh nghiệp không có danh nghĩa gì khi tài trợ. Điều này chẳng khác gì chúng tôi bị cấm tài trợ cả".
Có thể nói nếu được áp dụng, các quy định hạn chế này sẽ đặt dấu chấm hết cho nhiều hoạt động thể thao, âm nhạc được các doanh nghiệp bia, rượu đưa về Việt Nam. Trên thực tế, hệ quả của việc này đã hiện hữu khi Sabeco mang nguồn tài trợ cho một đội tuyển của giải ngoại hạng Anh.
Quy định cấm, hạn chế quảng cáo cũng mâu thuẫn với Điều 5.1a và Điều 5.1b của dự thảo là "quyền của người dân được tiếp nhận đầy đủ các thông tin về nguồn gốc, chất lượng của rượu, bia và được pháp luật bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng trong sử dụng rượu, bia".
Tốc độ tăng trưởng của ngành bia, rượu trong 3 năm gần đây giảm dần. Sản xuất bia, rượu là ngành giữ một vai trò quan trọng trong phát triển kinh tế và xã hội của đất nước. Ngành đóng góp quan trọng vào ngân sách nhà nước. Theo Tổng cục Thuế (Bộ Tài chính), tổng thu nộp ngân sách của các doanh nghiệp trong toàn ngành năm 2017 ước đạt 50.000 tỉ đồng chiếm khoảng 1,7% GDP của Việt Nam.
Viết bình luận