Dấu ấn đẹp của NSƯT Lê Ánh Tuyết tại Liên hoan sân khấu quốc tế thử nghiệm
(NLĐO) - Vở diễn của NSƯT Lê Ánh Tuyết là sự thấu cảm nơi mọi trái tim, đặc biệt là các bậc cha mẹ và thanh thiếu niên, đều có thể soi thấy mình.

Đạo diễn NSƯT Lê Ánh Tuyết - bìa phải (ngồi hàng đầu) và ê kíp sáng tạo tác phẩm "Rồi tôi sẽ lớn"
Tại Liên hoan Quốc tế Sân khấu Thử nghiệm lần VI – 2025, giữa những tìm tòi đa dạng về mỹ học và cấu trúc biểu đạt, vở nhạc kịch "Rồi tôi sẽ lớn" của Nhà hát Tuổi Trẻ, do NSƯT Lê Ánh Tuyết dàn dựng, đã thực sự tạo nên một dấu ấn đặc biệt: vừa hiện đại, vừa giàu cảm xúc, vừa có tính xã hội, vừa mang bản lĩnh thử nghiệm rõ nét. Vở đã thu hút khán giả tại Nhà văn hóa Ba tháng Hai - Nam Định sáng 26-11.
Lê Ánh Tuyết, một đạo diễn nữ tinh tế trong việc "đặt thẳng vấn đề"
NSƯT Lê Ánh Tuyết không né tránh những vấn đề gai góc của gia đình đương đại: sự thiếu lắng nghe giữa cha mẹ và con cái, khoảng cách thế hệ, sự áp đặt vô thức mang nhân danh tình yêu, sự cô đơn của tuổi mới lớn trong chính ngôi nhà mình.

Các diễn viên trẻ thu hút khán giả với tài năng hát, múa và diễn xuất rất tinh tế, cảm xúc
Điều đáng quý ở chị không chỉ nằm ở việc chọn đề tài gần gũi, mà còn ở cách chị đặt thẳng vấn đề với xã hội bằng ngôn ngữ nghệ thuật trẻ trung, không lên lớp, không giáo điều. Chị không biến sân khấu thành diễn đàn giảng đạo, mà biến nó thành một không gian đối thoại nơi mỗi phụ huynh phải tự vấn mình, nơi mỗi bạn trẻ nhìn thấy những giằng xé của chính tuổi trưởng thành.
Với lợi thế là một đạo diễn gắn bó lâu năm với sân khấu Nhà hát Tuổi trẻ dành cho thanh thiếu niên, NSƯT Lê Ánh Tuyết đã rất hiểu "nhịp tim" của thế hệ trẻ hôm nay: họ nhạy cảm, tổn thương, nổi loạn, nhưng cũng rất trong trẻo và khao khát được thấu hiểu.
Lê Ánh Tuyết và cuộc thử nghiệm thẩm mỹ giàu bản sắc
"Rồi tôi sẽ lớn" (tác giả: Hoàng Anh Tú, đạo diễn: NSƯT Lê Ánh Tuyết, trợ lý đạo diễn: Nguyễn Trường Sơn) không đi theo kết cấu kịch truyền thống mà vận hành theo "dòng cảm xúc" gần với cấu trúc dòng ý thức trong văn học hiện đại.

Với thủ pháp dàn dựng mang tính thử nghiệm, vở "Rồi tôi sẽ lớn" tạo dấu ấn với khán giả tại Liên hoan
Các chuyển cảnh không phải sự thay đổi không gian, thời gian thông thường, mà là những cú "nhảy tâm lý" đầy chủ đích: từ ký ức đến thực tại, từ suy nghĩ đến cơn giằng xé nội tâm. Đây là một lựa chọn đầy bản lĩnh của đạo diễn, bởi nó đòi hỏi sự chính xác cao về nhịp điệu, tiết tấu, và khả năng kiểm soát không gian cảm xúc của toàn bộ vở diễn.
Đặc biệt sáng tạo là việc sử dụng các nhân vật "cái bóng" – tượng trưng cho phần con người bên trong của nhân vật thật. Thủ pháp này được NSƯT Lê Ánh Tuyết triển khai một cách tinh tế, thông qua múa đương đại, kịch câm và hình thể, giúp khán giả nhìn thấy được những mâu thuẫn nội tâm mà ngôn từ không thể diễn đạt trọn vẹn.
Trong thế giới của tuổi dậy thì, chẳng ai hoàn toàn đúng, cũng chẳng ai hoàn toàn sai và tinh thần nhân văn ấy chính là điểm sáng trong tư duy dàn dựng của chị.

Những gương mặt tài năng trẻ của Nhà hát Tuổi Trẻ tỏa sáng trong vở "Rồi tôi sẽ lớn"
Sự kết hợp giữa kịch nói, nhạc kịch và các thể loại âm nhạc hiện đại như pop, rock, ballad, hip hop… đã giúp vở diễn trở nên gần gũi với giới trẻ mà không đánh mất chiều sâu tư tưởng.
Dưới bàn tay đạo diễn của NSƯT Lê Ánh Tuyết, âm nhạc không là phần trang trí mà trở thành một "nhân vật cảm xúc" thực thụ. Ê kíp sáng tạo đã mang sự trẻ trung đánh thức mọi giác quan của khán giả để cùng nhìn rõ hơn trọng trách giáo dục con người trong thời đại hôm nay.
Một thông điệp xã hội mạnh mẽ nhưng đầy nhân ái
"Rồi tôi sẽ lớn" không kết tội cha mẹ, cũng không bênh vực tuyệt đối thế hệ trẻ. Vở diễn chọn hướng đi khó hơn: gọi tên trách nhiệm của người lớn bằng sự thấu cảm, chứ không phải sự chỉ trích.
Đây không đơn thuần chỉ là thông điệp của một vở diễn, mà là lời nhắc nhở dịu dàng nhưng mạnh mẽ gửi đến xã hội đương đại nơi tốc độ cuộc sống đang dần làm phai nhạt đi sự hiện diện thật sự của cha mẹ trong thế giới nội tâm của con cái.
Sự xuất hiện của "Rồi tôi sẽ lớn" tại Liên hoan Quốc tế Sân khấu Thử nghiệm lần VI – 2025 là niềm tự hào của Nhà hát Tuổi Trẻ, là một tín hiệu tích cực cho sân khấu Việt Nam đương đại khi vẫn có những nghệ sĩ như NSƯT Lê Ánh Tuyết âm thầm, kiên định, dùng nghệ thuật để xây những nhịp cầu giữa các thế hệ.
"Rồi tôi sẽ lớn" nói về sự trưởng thành của nhân vật và cho thấy sự trưởng thành của chính sân khấu kịch dành cho thế hệ trẻ trong hành trình tìm kiếm tiếng nói riêng để tìm sự đồng cảm về giá trị giáo dục con người.