Cao sằng dẻo ngon
Những thứ bánh rẻ tiền nhưng thấm đập tình quê hương, và nó như một sợi dây để kết nối các thành viên trong gia đình với nhau, vì khó có thể thiếu trong ngày Tết. Trong vô vàn món quà quê ngày Tết, Tuổi Trẻ Xuân Quý Tỵ xin giới thiệu 10 món ăn ngọt đặc thù của các vùng miền ...
Những người phụ nữ Tày, Nùng ở Cao Bằng, Lạng Sơn... cứ tầm mùng 3 Tết trở đi là làm lấy mấy mẻ cao sằng. Vừa là để đổi món cho chồng con được ngon miệng, vừa là để trổ tài nội trợ của mình.
Ngày Tết, có bao nhiêu là thịt thà bánh trái, thế mà lại cứ vẩn vơ thèm bánh cao sằng.
Ấy là bởi mấy ngày Tết, sum họp cùng gia đình, vui vẻ với anh em, lại tiếp đãi khách khứa, bè bạn nên tiệc tùng, cỗ bàn hơi nhiều. Lại có phần hơi quá chén nên trong người thấy háo, ăn gì cũng không thấy ngon, nhìn gì cũng thấy ngấy. Những lúc như thế chỉ có cao sằng là nhất vì món bánh này thanh nhẹ, dễ ăn.
Cao sằng cũng có nhân. Thịt lợn vai băm nhỏ, ướp gia vị vừa ăn. Hành củ xắt nhuyễn, phi thơm rồi cho thịt vào xào. Xào cho thịt săn lại, thơm nức mùi hành mỡ là được. Khâu hấp bánh thì cầu kỳ hơn một chút, bởi bánh phải hấp làm ba lần.
Cao sằng được ăn cùng... nước canh. Nước canh được nấu từ xương heo các loại nhưng bao giờ cũng phải có đôi xương ống. Xương ninh kỹ, vớt cho hết bọt. Bát nước dùng trong veo, rắc loáng thoáng ít hành hoa, mùi tàu thái nhỏ. Chỉ vậy thôi nhưng vị thật đậm đà.
Bánh xếp ra đĩa, người ăn xắn bánh thành miếng nhỏ cho vào bát canh. Miếng bánh mềm, vừa dẻo vừa dai, có vị bùi của bột gạo lật sật nhân thịt băm, thơm ngậy mùi hành mỡ. Nước canh nóng hôi hổi. Ăn một miếng tỉnh cả người. Có người không thích dùng canh thì chấm bánh với nước mắm pha giấm thanh dầm tỏi, ớt hoặc tương ớt. Ăn tới no mà miệng vẫn còn thèm.