Tại sao Mỹ Tâm lại như một con nhím xù lông?
Tại sao Mỹ Tâm chưa bao giờ nhắc đến mẹ? Tại sao Mỹ tâm chưa có bạn trai? Tại sao Mỹ tâm im lặng sau rất nhiều tin đồn? Tại sao Mỹ tâm với một số nhà báo Sài Gòn lại không “cơm lành, canh ngọt”?... Và còn nhiều câu hỏi tại sao nữa sau những dòng này
Bài báo này có thể gây nhiều tin đồn. Điều đó khiến chúng tôi cảm thấy áy náy với ca sĩ Mỹ Tâm, một người hiện đang được quan tâm. Mỹ Tâm đã nói, chia sẻ rất thẳng thắn với một thái độ không đụng chạm đến bất kỳ một cá nhân nào.+ Tôi rất thông cảm với Tâm nhưng vẫn thắc mắc nhiều về thông tin: cánh báo chí rất khó tiếp xúc được với Mỹ tâm nên mới sinh nhiều chuyện “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt”?
- Trước hết, phải xin lỗi vì anh đã mất nhiều thời gian cho cuộc hẹn này. Tôi đi lưu diễn khá lâu nên nhiều công việc dồn lại bắt buộc phải làm cho xong, nhất là một số hợp đồng quảng cáo hình ảnh. Tôi không nghĩ rằng mình là người khó tiếp xúc, nhất là với báo chí. Tuy nhiên, gặp hay không gặp, không phải là vấn đề quan trọng. Cứ nhất định là phải gặp tôi thường xuyên sao? Tôi cũng có công việc của tôi, có thời gian biểu của riêng tôi. Đến bản thân tôi cũng phải tôn trọng và tuân theo lịch làm việc hết sức nghiêm túc. Các cuộc gặp gỡ với báo chí nhất đình phải có mục đích.
+ Nhưng nhiều phóng viên cũng than rằng khó gặp được Mỹ Tâm để viết bài?
- Thực ra nhiều khi có vấn đề gì quan trọng, không cần người ta phải đến gặp tôi mà tôi sẽ trực tiếp tìm đến. Nhưng tôi muốn, chỉ khi tôi phải có một cái gì đó mới mẻ, có thay đổi hoặc có một sự kiện gì... Chứ nhiều trường hợp, tôi gặp báo chí vẫn chỉ để trả lời những thông tin cá nhân, kể về lý lịch cá nhân... Những thông tin đó các anh chị báo chí hoàn toàn có thể tự tìm thấy được chứ cần gì phải gặp tôi để tốn thời gian của cả hai bên. Còn gặp gỡ theo kiểu giao tiếp báo chí, thì làm sao mà tôi có thể gặp được toàn bộ. Mà gặp người này mà không gặp người kia cũng thành phiền.
+ Nhưng chuyện “trục trặc” như vậy mới chỉ xảy ra với Tâm còn những người khác vẫn làm được đấy thôi?
- Thì người ta rảnh hơn tôi. Để vài năm nữa đi, Mỹ Tâm sẽ rảnh. Có thể tôi ít xuất hiện ở những cuộc chơi hoặc tụ tập bạn bè. Thu xếp thời gian cho việc đó không phải là việc khó khăn. Tuy nhiên, tính tôi không thích sự ồn ào.
+ Gần đây, Mỹ tâm vào tình trạng “bị nói” - rồi phải thanh minh với báo chí cũng nhiều?
- Mọi chuyện xảy ra, tôi chỉ nói một lần, thanh minh và bảo vệ mình rằng: “Không có chuyện đó”. Vậy thôi. Không thể nói đi nói lại thành ra nhiều chuyện. cứ mỗi chuyện xảy ra, tôi cũng không thể dành thời gian đi nói với tất cả báo chí rằng mình hay mình tốt được. Tôi vẫn phải làm việc và không được phép dao động.
+ Từ Mỹ trở về, ngay lập tức có chuyện tại Hà Nội và thông tin cấm hát. Tâm có thấy buồn?
- Thực tế thì không có chuyện cấm hát với tôi ở Hà Nội. Mọi chuyện rắc rối đã giải quyết xong. Còn bản thân tôi, ngay sau buổi diễn tại Hà Nội, tôi phải đi Malaysia 4 ngày. Những ngày gần đây, công việc bù đầu làm tôi chẳng còn tâm trạng mà suy nghĩ hay buộc bực cả. Chỉ có một cảm giác thèm ngủ. Tôi chưa bao giờ tin được rằng mình có thể ngủ ít đến dưới 8 tiếng mỗi ngày như trong thời gian này.
+ Đã có lúc nào Tâm nghĩ đến chuyện hòa giải những mâu thuẫn hoặc những mối quan hệ không êm ái với một phần nhỏ cánh báo chí hiện nay để tránh cho mình một áp lực dư luận?
- Vấn đề này thực sự tôi cũng chưa nghĩ ra. Nhưng tôi cũng không biết ai là người không ưa mình. Tôi nghĩ, họ không phải không hiểu tôi mà chắc chắn họ đã không chịu hiểu. Hoặc tôi đã làm sai điều gì đó, nhưng tôi cũng không thể đi gặp từng người để thanh minh. Hãy thông cảm cho tôi và hiểu tôi. Tôi chỉ muốn nói vậy với tất cả mọi người. Ai cũng có những sai lầm, nhưng phải biết tha thứ. Tôi cũng được ba tôi dạy: “Ai chiến thắng không hề chiến bại, ai nên khôn chẳng dại đôi lần”. Tôi thực sự cần những bài báo phê bình thẳng thắn, góp ý cho tôi để tôi rút kinh nghiệm và tiến bộ.
+ Dường như Mỹ Tâm bây giờ đã quen với mọi dư luận về mình?
- Nhờ công việc mà tôi cũng quên đi và sống mãi cũng quen. Nói chung, ai vào nghề này cũng phải tập một thói quen đối diện với dư luận.
+ Những ai chia sẻ bớt áp lực dư luận cho Mỹ Tâm?
- Người quản lý của tôi lo lắng và kiểm soát toàn bộ các mối quan hệ xã hội, kể cả công việc. Anh ấy là người hàng ngày theo dõi báo chí và đưa lại cho tôi những thông tin quan trọng. Tôi im lặng trong quan hệ xã hội là vì đã có người quản lý giao tiếp giùm. Trong gia đình, ba tôi - hiện đang sống với tôi tại Sài Gòn - là người lo lắng nhiều nhất. Nhưng thực ra, ba chỉ an ủi tôi về mặt tâm lý tình cảm chứ không hiểu nhiều về công việc của tôi. Mỗi lúc tôi buồn, ba cũng chỉ biết an ủi: “Thôi con ạ, không có gì phải buồn. Người ta ganh tị với con nên người ta nói vậy. Con không như thế là được rồi”. Tôi được an ủi nhờ có nhiều người hiểu mình như vậy. Một lần tôi vô tình nghe ba nói chuyện điện thoại với mẹ. Lúc đó tôi bị đồn một tin gì đó, nói chung là không tốt. Ba nói với mẹ “Người ta nói vậy thôi, nhưng chuyện đó không có. Để đó, để tui lên tận báo hỏi cho ra”. Trong suy nghĩ của ba, tôi còn bé lắm, tôi không làm chuyện đó thì báo không có quyền dựng lên. Phải thanh minh... Nhưng thực tế, bây giờ tôi hiểu việc kiểm soát quan hệ xã hội hơn ba tôi.
+ Kiểm soát quan hệ xã hội?
- Tôi thường dậy trễ, khi ngủ dậy là thường có việc ngay, hoặc là tập hát, tập vũ đạo, thu thanh nên không còn thời gian để giao tiếp. Chính vì thế người quản lý lo cho tôi là chuyện cần thiết. Nhưng bản thân anh ấy cũng nói lại với tôi, các quan hệ xã hội ở ngoài, 4 phần là công việc, 6 phần là chuyện chơi.
+ Nhưng cũng hiếm khi thấy Mỹ Tâm xuất hiện ở các cuộc vui bạn bè như các nghệ sĩ khác?
- Bản tính tôi không thích la cà, tụ tập đám đông. Vả lại, nhiều người biết đến mình nên tôi cũng ngại, không được tự nhiên ở chỗ đông người.
+ Việc Mỹ Tâm im lặng và kín đáo như thế có là một tính toán?
- Mỗt phần, im lặng là sự tính toán của tôi. Tôi có ý thức kiểm soát tác phong hành vi của mình đến thế mà đã có biết bao chuyện không hay. Tôi mà xuất hiện nhiều, hồn nhiên, không suy nghĩ, thì còn nhiều đến mức nào. Trước đây, tôi cũng thích được đi quán cà phê ngồi nghe nhạ lắm. Thời đi học có thói quen ngồi ở góc quán một mình. Bây giờ thì trong nhà cũng có một quầy bar nho nhỏ cho mình thư giãn. Thú tiêu khiển cuối cùng còn lại là thi thoảng được đi nhảy khuya cùng bạn bè. Lâu lâu có sinh nhật ai đó hoặc một dịp đặc biệt nào là được nhảy vui vẻ đến khuya.
+ Dường như, một cá tính của Mỹ Tâm “tưng tưng” trước đây đã không còn và thay vào đó là một ngôi sao cẩn thận trong lời ăn tiếng nói?
- Đúng là cá tính của mình phải kìm xuống rất nhiều. Ra khỏi nhà không còn được “tưng” như xưa. Lúc nào, trong đầu cũng phải biết mình sẽ gặp ai, sẽ nói chuyện gì. Chỉ có những lúc gặp gỡ những người bạn thật thân thiết mới được nói cười ăn uống thoải mái, đúng bản chất con người thật của mình.
+ Có nhiều bạn bè như thế với Mỹ Tâm không?
- Tôi cũng thích được đi chơi với bạn bè lắm. Nhưng mỗi lần đi chơi, dường như tôi không biết chọn bạn hay sao đó, nên cứ hay bị dựng chuyện... Mà cũng chẳng biết ai nói nữa để mà trách kia.
+ Trong 10 người chơi với Tâm, bao nhiêu người chơi vì bạn là Mỹ Tâm?
- Cũng có, nhưng Tâm cũng không biết cụ thể là bao nhiêu người nữa. Không hẳn là người ta lợi dụng mình, nhưng người ta chơi chưa đúng nghĩa là bạn, còn có khoảng cách gì đó. Chơi với nhau để sau này nhìn thấy nhau còn thấy vui. Chứ có nhiều người sau này gặp, tôi chẳng biết nói gì với họ. Sau live show vừa rồi, Tâm cũng nhận thấy rằng mình đã mất đi một số người mà trước đây cứ nghĩ là bạn.
+ Như vậy ai là người đã thất bại trong mối quan hệ bạn bè?
- Không trách ai được. Chỉ trách mình đã không chịu để ý thôi. Chẳng hạn, mình cứ giỡn chơi với nhiều người mà vô tình không biết trong đó có một người không thích mình. Và câu chuyện đùa sẽ trở thành chuyện khác hẳn. Ví dụ như có lần tôi ngồi cùng nhiều ca sĩ nổi tiếng khác, anh Lê Quang đến và pha trò rằng “Các bạn hay lắm, các bạn là những ngôi sao rực rỡ. Nhưng ta là một mặt trời đây”. Sau này tôi có kể chuyện này với một nhóm người và ngay ngày hôm sau đã có chuyện ầm ĩ lên rằng tôi đã nói câu nói đó. Đó là một sai lầm khiến lần sau mình bắt buộc phải để ý đến quan hệ bạn bè.
+ Tôi thấy, dường như Mỹ Tâm đang sống như một con ním xù lông?
- Đúng. Một con nhím xù lông thì không phải là xấu, nó chỉ bảo vệ mình thôi mà. Nhưng tôi không phải là một con nhím cứ đứng lại và xù lông lên với xung quanh. Tôi vẫn phải đi, phải tiến lên không sợ hãi, nản lòng trước những thất bại.
+ Chẳng lẽ chưa bao giờ Tâm nghĩ cần phải có một người đàn ông chia sẻ thật sự với mình, một người yêu và lo lắng cho Tâm?
- Tôi còn được nghĩ đến cái gì khác nữa đây? Trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn công việc. Tôi không muốn tuổi trẻ của mình đi qua mà chưa đạt được một cái gì đó thực sự có ý nghĩa.
+ Tình yêu không quan trọng ư?
- Trước đây, tôi có chị bạn đã 27 tuổi, thành đạt và than với tôi về chuyện tình cảm. Lúc đó tôi nghĩ chị lo sớm quá. Nhưng mới sáng nay thôi, trong lúc tắm, tôi cũng một ý nghĩ y như vậy. Liệu bao giờ mình sẽ lấy chồng? Và sau đó là phì cười... Tôi lấy ai? Chắc còn lâu lắm.
+ Có một người yêu thôi cũng có ý nghĩa lắm chứ?
- Thì có cũng hay, nhưng sợ người ta sẽ chán tôi mất. Tôi nhiều việc quá, đâu có thời gian dành cho người ta. Nếu bảo tôi đánh đổi sự nghiệp và tình yêu lúc này, không bao giờ tôi chọn tình yêu.
+ Tại sao trong nhiều cuộc nói chuyện của chúng ta, Mỹ Tâm ít nói nhiều về mẹ?
- Tại vì ba ở gần tôi hơn nên có nhiều chuyện để nói. Nhưng mẹ mới thực sự là người mà tôi thương nhiều nhất. Tôi không diễn tả được, nhưng trong suy nghĩ của tôi, mẹ tôi là người hiền nhất, lo lắng và vất vả vì anh em chúng tôi nhiều nhất. tôi còn nhỏ, 12 tuổi tôi mới bị lên sởi, sốt cao và phải ở nhà hơn một tuần. Và cứ buổi chiều, khi mẹ ra khỏi nhà là tôi khóc ngon lành. Hồi đó, tôi cứ nằm ở nhà, chờ mẹ về là nín ngay, không ai biết là tôi đã yếu đuối như thế cả. Tôi từ bé đã không biết cách thổ lộ tình cảm kể cả với ba và mẹ. Có lẽ tại gia đình tôi nhiều anh em quá nên bố mẹ cũng chia đều tình cảm cho tất cả. Còn mỗi chúng tôi cũng phải biết cách sống tự lập.
+ Bây giờ Mỹ Tâm là niềm tự hào của gia đình. Sự thành đạt có giúp được gia đình nhiều không?
- Sẽ được nhiều nếu ba mẹ cần. Tôi cũng đã nói với be mẹ, cần gì cứ nói với con. Nhà tôi ở Đà Nẵng đang đập đi xây lại, không phải vì tôi giúp đỡ mà vì bắt buộc phải giải tỏa theo quy hoạch. Anh chị em tôi, mỗi người đều có một công việc và cuộc sống riêng. Đấy là bài học mà ba mẹ tôi đã dạy từ nhỏ.
+ Những ham muốn về vật chất, cá nhân, Tâm đã cảm thấy đầy đủ chưa?
- Suy nghĩ về vật chất, biết bao nhiêu là đủ đây. Ngày xưa, tôi muốn có một chiếc xe đạp đi học cho đàng hoàng. Có xe đạp rồi muốn có xe máy. Mua được chiếc Chaly rồi thấy cực quá lại muốn có Dream. Có xe Dream rồi lại ao ước có chiếc xe tay ga để khỏi đạp số mà lại có thể đi chơi cùng bạn bè. Có rồi lại muốn có xe hơi, muốn mua nhà để khỏi ở nhà thuê. Bây giờ có nhà, có xe hơi rồi lại muốn mua nữa, mua thêm. Nói chung mình không thể đáp ứng và thỏa mãn những ham muốn và lòng tham của mình đâu. Bây giờ tôi còn phải đầu tư nhiều tiền vào tương lai.
+ Để dành cho tương lai?
- Muốn phát triển được ra nước ngoài cần phải có tiền. Tôi tham lam muốn được nhiều người biết và yêu mến tôi hơn nữa. Nói chung là không thể ngồi chờ cơ hội đến với mình. Phải tự xây dựng cho mình một ê-kíp, để có thể phát triển mình bằng một công nghệ chuyên nghiệp. Và điều này thật sứ tốn kém.
+ Đã có những tín hiệu vui chưa?
- Tôi không thể nói trước khi nó chưa thành hình rõ nét. Nhưng thực tế thì ngay từ lúc mới vào nghề, anh Quốc Bảo đã nói với tôi về những sự chuẩn bị cho chuyên môn. Tôi đã học hết chuyên môn trước khi đi hát, học ngoại ngữ, học nhạc cụ... Nhưng bản thân, đến giờ phút này thấy mình vẫn không quá thiếu mà cũng chẳng quá dư khả năng cho một dự án quốc tế. Tôi hy vọng nhiều ở những bạn trẻ sau này hơn. Các bạn ấy có điều kiện để chuẩn bị cho mình ngoại ngữ, kỹ thuật thanh nhạc, dây chuyền công nghệ lăng - xê chuyên nghiệp kỹ càng hơn. Chắc chắn họ sẽ đi nhanh hơn tôi đang đi.
+ Hóa ra Mỹ Tâm ở trên đỉnh rồi mà vẫn không thanh thản?
- Đỉnh nào đây. Tôi như người leo núi, cứ leo lên cao lại thấy một đỉnh núi khác cao hơn. Tôi chấp nhận leo đến cùng khả năng của mình. Nhưng không bao giờ chấp nhận “đứng núi này trông núi khác”. Sống mà như vậy ảo tưởng lắm. Phải thực tế. Hiện tại, cuộc sống của tôi có chút gò bó nhưng về công việc tôi hài lòng và thanh thản để phấn đấu.
+ Nhưng ở địa vị của Tâm bây giờ tôi thấy chuyện gì cũng dễ. Chẳng hạn, hát một bài hát, chưa chắc bài hát đó đã hay nhưng Mỹ Tâm hát, nhiều người nghe và bài hát đó dễ dàng nổi tiếng?
- Tôi làm việc nghiêm túc, bài nào thấy hợp, tôi mới hát. Những bài nào nổi tiếng được thì đó là bài hát hay. Công trạng chia đều lắm: 30% do nhạc sĩ sáng tác tốt, 30% do nhạc sĩ hòa âm hay, 30% ca sĩ hát tốt. Còn 10% là do may mắn. Tôi quan niệm bài hát hay phải nói trúng tâm lý của người nghe. Thời gian sẽ quyết định giá trị của nó.
+ Cách trả lời dung hòa đó có phải là của Mỹ Tâm không?
- Tôi là người miền Trung, tính khô, bộc trực và thẳng thắn. Tôi không phủ nhận những gì mình làm được và những gì người khác giúp đỡ mình.
+ Đó có phải là tính cách chung giúp nhiều người Đà Nẵng ở Sài Gòn thành công?
- Vùng đất Đà Nẵng quê tôi khô cằn, và còn nghèo. Cuộc sống ở quê hương đã bắt chúng tôi phải cố gắng nhiều để vươn lên. Cá tính “Đà Nẵng” nhất của tôi là thẳng thắn, không chua ngoa. Ngheo nói là người miền Trung kỹ tính lắm nhưng tôi thấy có kỹ đâu. Người Bắc kỹ hơn nhiều mà. Tôi thấy vui, mình là người Đà Nẵng khác hẳn, dung hòa cá tính cả người Bắc và Người Nam.
+ Dung hòa cá tính, dung hòa cả lời nói, cả cuộc sống riêng tư... đó chính là Mỹ Tâm hiện nay?
- Là Mỹ Tâm - 23 tuổi. Bình thường tôi phải đối diện với cuộc sống, con nít quá thì bị mắng sao mày ngây thơ thế. Nếu sống thật thà, thẳng thắn thì bị mắng là thẳng quá, sao không biết nói khéo. Nếu im lặng thì bị mắng tại sao mày im. Nếu tôi cẩn thận suy nghĩ về lời nói lại bị chê là già.... Tốt nhất vẫn là dung hòa để mà sống và làm việc thôi...