Nhảy múa cuồng bạo ở các quán bar (*). Chai rượu 35 triệu đồng và gái mại dâm

Trước khi có Chỉ thị 17/2001/CT-UB của UBND TPHCM ban hành quy định tạm thời ngưng cấp phép mới hoạt động vũ trường, karaoke trên địa bàn TPHCM, Sở Kế hoạch - Đầu tư TPHCM đã cấp đăng ký kinh doanh vũ trường cho 6 đơn vị doanh nghiệp ngoài quốc doanh và 18 đơn vị thuộc doanh nghiệp Nhà nước. Từ khi có Chỉ thị 17/2001/CT-UB đến nay, Sở Kế hoạch - Đầu tư vẫn chưa cấp đăng ký kinh doanh các ngành nghề “nhạy cảm” như vũ trường, karaoke, massage. (Trích báo cáo của Sở Kế hoạch - Đầu tư tại Hội nghị sơ kết 6 tháng thực hiện các quyết định về quản lý tổ chức hoạt động khiêu vũ, karaoke trên địa bàn TPHCM diễn ra sáng 9-5 tại Sở VHTT TPHCM)

Ông NGUYỄN THÀNH TÀI - Phó Chủ tịch UBND TPHCM:

Không thể  chấp nhận!

UBND TPHCM sẽ chỉ đạo các cơ quan chức năng tiến hành kiểm tra ngay. Tùy theo những hành vi vi phạm mà có hình thức xử lý nghiêm. Nếu không có giấy phép hoạt động thì càng phạt nặng. Nếu có giấy phép mà hoạt động sai trái, thì lập tức tước quyền sử dụng giấy phép. Thành phố không thể chấp nhận những sai phạm diễn ra ngang nhiên như vậy.      

Ông ĐỖ KHÁNH QUANG - quyền Chánh Thanh tra Sở VHTT TPHCM:

Sẽ  đóng cửa  CLB 777

Tính từ ngày khai trương đến nay, CLB 777 đã hai lần bị Đoàn Kiểm tra liên ngành 814 TP lập biên bản vi phạm hoạt động vũ trường không có giấy phép của cơ quan chức năng, vi phạm quy định về âm thanh, ánh sáng. Trên cơ sở kết quả xử lý của Hội đồng xử lý vi phạm văn hóa của TPHCM vừa qua, chúng tôi ra quyết định  tước quyền sử dụng giấy phép kinh doanh của CLB 777. Riêng CLB Mececa và MTV chúng tôi sẽ triển khai công tác kiểm tra và có hình thức xử phạt thích đáng.

H.T

Quyết định 105, 106 của UBND TPHCM ban hành và có hiệu lực  từ tháng  9-2002 đã quy định cấm các vũ trường, karaoke, quán bar bán rượu mạnh trên 30o, nhưng các  CLB 777, Mececa, MTV... đều tràn ngập rượu tây và... gái mại dâm.

Tràn ngập rượu ngoại đắt tiền

Thú thật, từ thuở  cha sinh mẹ đẻ đến nay, lần đầu tiên chúng tôi mới biết có một chai rượu mà giá bán tới 35 triệu đồng, đó là chai Richard Remy loại 0,7 lít. Chúng tôi hỏi cô nhân viên phục vụ ở CLB Mececa: “Giá mắc như thế, nhưng có hàng bán không?”. Cô trả lời chắc chắn: “Khách muốn loại nào cũng có”.

Nhìn vào bảng giá rượu mà các cô mời chào, chúng tôi không thể tưởng tượng được giá bán một chai rượu tây ở đây cao gấp 5 - 6 lần giá thị trường. Cụ thể, một chai rượu Hennessy hay Remy Martell loại 0,7 lít có giá từ 2,4 - 2,5 triệu đồng. Vậy mà các chai  rượu đắt tiền này cứ  được “khui” liên tục trên các bàn của khách chơi.

Ở CLB 777, một nhân viên cho chúng tôi biết đã có nhiều người uống chai rượu trị giá 25 triệu đồng (rượu Hennessy Louis XIII). Giá một chai rượu ở CLB 777 cao hơn ở những CLB khác từ 100.000 - 200.000 đồng, nhưng bù lại người mua được hưởng khuyến mãi “mua 1 tặng 1”. Đêm chúng tôi có mặt ở đây, ước tính có khoảng 100 chai rượu ngoại được bán ra. Nếu tính cả tiền vốn chai khuyến mãi thì số lãi mà CLB này thu được mỗi đêm bằng tiền bán rượu, có thể lên tới trên 200 triệu đồng. Chưa kể có những bàn chỉ 5 - 6 khách (cả nam lẫn nữ) nhưng “chơi” cả một chai rượu Remy loại 3 lít, ước tính giá 6 - 7 triệu đồng/chai. Anh bạn đồng nghiệp của tôi từ xa đến cứ trố mắt ngạc nhiên vì thấy khách trẻ nốc rượu như uống nước!

“Ở Mỹ cũng không được uống xả láng như ở đây!”

Uống rượu tây ở quán bar, vũ trường ngoài việc làm “nóng” thần kinh, còn là “mốt” của dân chơi “sành điệu”. Rượu tây đắt tiền  trở thành “thước đo giá trị” của khách muốn phô trương thân thế và sự giàu có của họ. Một cậu em còn rất trẻ  nói với chúng tôi: “Phải uống cho chúng nó... lác mắt!”. Và để đạt được cái “lác mắt” ấy, cậu phải móc túi trả 2,8 triệu đồng cho một chai rượu có cộng thêm vài lon soda và một dĩa trái cây thập cẩm. Chúng tôi không thể hiểu được với chừng ấy tuổi đầu, cậu em này đã “làm gì” có được số tiền lớn để vung ra ăn chơi như thế!

Quả đúng là đã vào đây mà không uống rượu tây thì... chẳng ai coi ra gì! Chúng tôi phải chịu những cái nhìn khó chịu pha chút xem thường từ những cô nhân viên tiếp thị rượu khi chọn thức uống rẻ tiền nhất là bia Heineken (50.000 đồng/chai). Sau khi “quắc cần câu”, một bạn trẻ Việt kiều ở Mỹ về mà tình cờ chúng tôi gặp ở CLB 777 nói: “Ở Mỹ không dễ gì được chơi, được uống rượu xả láng như ở đây...”.

Chưa hết, khách chơi say rượu, giành gái, gây gổ, xô xát lẫn nhau là những chuyện thường xảy ra trước cửa những CLB này, sau khi cuộc chơi đã tàn.

Những...“động” mại dâm

Trước khi đến CLB 777, một dân chơi thường xuyên ở đây đã cảnh báo chúng tôi rằng gái mại dâm ở đây hoạt động có tổ chức và có mặc-rô quản lý, bảo vệ, phải hết sức cẩn thận. Anh ta còn cung cấp thêm một vài “đặc điểm” nhận biết về gái để chủ động hơn. Thậm chí anh còn dặn: “Vào đấy phải... uống rượu tây thì bắt chuyện mới “linh”.

Thực ra, biểu hiện gái mại dâm ở đây không khó khăn như lời anh ta nói. Khách chỉ cần liếc mắt  đưa tình và nở một nụ cười là các cô đã “xáp tới”, dù trên bàn của chúng tôi chỉ có hai... chai bia ướp lạnh. Gái mại dâm ở đây đông đến hàng chục, nhìn vẻ bề ngoài, từ cách ăn mặc hở hang, khêu gợi và cách nhìn đưa mắt tìm khách là có thể  nhận ra  họ. Các cô không uống rượu mà chỉ dùng nước trái cây, nước suối hoặc cao lắm là 1 chai bia. Mỗi cô đều mang theo bên mình một chiếc túi xách tay. Họ liên kết nhau theo từng tốp 5 - 7 người. Một cô tên T. (nhà ở quận 5) đến tiếp chuyện, tôi giới thiệu mình từ Hà Nội mới vào, còn anh bạn đến từ Đà Nẵng. Tôi hỏi: “Bọn em là bạn đi chơi với nhau à?”. Cô ta đáp: “Bọn em đi làm hàng đêm ở đây”. “Ở đây hình như có rất đông người đi làm như em?”. Cô ta gật đầu. Tôi hỏi: “Nếu đi chơi với bọn em thì giá cả như thế nào?”. Cô ta đưa ra hai giá: “Đi một lần là 50 đô, còn đi qua đêm là 100 đô...”. Tôi chê: “Giá này cao quá!”. Cô ấy ngập ngừng: “Giá này cho khách nước ngoài. Còn người Việt và... đẹp trai như anh thì bọn em sẽ bớt”. Tôi hỏi: “Nhưng bọn em sẽ đưa các anh đến đâu?”. “Về khách sạn”. “Khách sạn ấy ở đâu?”. “Sao anh hỏi kỹ vậy?”. “Không phải! Vì các anh muốn thật an toàn”. “Khách sạn ở quận 5. Bảo đảm với anh là an toàn 100%. Đêm nào bọn em cũng đưa khách về đó”. Để cắt đứt cuộc ngã giá này cho nhanh, tôi hẹn: “Nếu thích, bọn anh sẽ gọi...” đúng lúc một nhân viên nam tại đây cầm chiếc đèn pin dùng tín hiệu ánh sáng “ngoắc” cô gái về lại chỗ cũ. Tôi hỏi: “Nhân viên bảo vệ ở đây có biết bọn em “đi làm” không?”. Cô ấy nói: “Họ quen mặt bọn em mỗi đêm”.

Tôi đi rảo quanh mấy vòng từ dưới trệt lên gác lửng, hàng chục gái làng chơi đang ôm ấp khách để chào mời, ngả giá. Sau đó, từng cặp lần lượt dắt nhau “bốc hơi”...

CLB Mececa cũng là một “động” gái điếm thứ hai mà chúng tôi biết sau CLB 777. Phiên “chợ người” ở đây cũng đông đúc kẻ bán người mua. Điều xót xa là những cô gái “bán hoa” này còn rất trẻ, chỉ độ chừng 17, 18 tuổi đầu.

Một dân chơi đã đúc kết: “Quán bar, vũ trường phải là rượu, thuốc lắc, gái mại dâm và dân chơi lắm tiền. Nơi nào càng đông dân chơi thì càng có nhiều gái mại dâm”. Điều này cho thấy sự “sinh sôi nảy nở” của quán bar, vũ trường càng “liên kết” với các loại tệ nạn xã hội. 

(*) Xem Báo NLĐ từ số ra ngày 12-5-2003