Điều đó nay dường như không còn đúng đối với “láng giềng gần” Trung Quốc trong mối quan hệ song phương truyền thống hữu hảo “16 chữ vàng” và “4 tốt”.
Trong mấy ngàn năm lịch sử, Việt Nam phải chịu vô vàn cuộc xâm lăng của láng giềng phương Bắc. Dù là nước nhỏ, bị xâm lược và đô hộ liên miên, song chúng ta chưa bao giờ đầu hàng và đã chiến thắng trong mọi cuộc đấu tranh chính nghĩa giành chủ quyền, độc lập, tự do. Thời bình, Việt Nam chủ trương làm bạn với tất cả các nước và luôn xem Trung Quốc là bạn, là đồng chí đặc biệt. Thiết lập quan hệ ngoại giao từ năm 1950, đến nay hai nước đã nâng tầm quan hệ thành đối tác hợp tác chiến lược toàn diện.
Thế nhưng, trong gần 65 năm qua, mối quan hệ tốt đẹp ấy thường xuyên bị thách thức. Sóng gió chủ yếu trỗi lên từ tham vọng bành trướng không có điểm dừng của chủ nghĩa Đại Hán. Các nước nhỏ xung quanh và biển Đông với nguồn tài nguyên khổng lồ trở nên “khó ở” trước sự nhòm ngó của chính quyền Bắc Kinh. Trong khối ASEAN, bên cạnh Philippines, Việt Nam phải luôn cảnh giác với gã khổng lồ phương Bắc nói một đường làm một nẻo. Trong nhiều thời điểm, chúng ta đã đứng trước thách thức, thậm chí là cạm bẫy, tưởng như không thể vượt qua song bằng chính sách ngoại giao khôn khéo, mọi nguy nan đã được hóa giải.
Nhưng đó không phải là điều Bắc Kinh muốn. Liên tục quấy nhiễu và tráo trở trong các chính sách về biên giới và biển đảo, nay nhà cầm quyền phương Bắc đã đẩy mối quan hệ vốn đã căng thẳng leo thang lên gần cực cấp bằng cách đưa giàn khoan thăm dò dầu khí Haiyang Shiyou - 981 vào sâu trong thềm lục địa của Việt Nam. Đã vi phạm Công ước quốc tế về Luật Biển, lại còn ngang ngược thách thức nước chủ nhà và các tổ chức quốc tế qua việc phái cử đội tàu 80 chiếc - kể cả tàu quân sự và máy bay chiến đấu - hộ vệ cho giàn khoan trái phép này, đồng thời tấn công tàu Việt Nam đang thi hành nhiệm vụ chính đáng, hợp pháp trên biển, Trung Quốc rõ ràng đã chà đạp mọi thứ để thực hiện giấc mộng bá vương của mình.
Bây giờ người Việt Nam không còn ai ngây thơ tin vào chính sách ngoại giao ru ngủ của Trung Quốc nữa mà tất cả đã trở về với thực tại trước mắt: Cả dân tộc đứng lên bảo vệ chủ quyền đang bị phương Bắc lăm le xâm chiếm.
Thế giới lên án Bắc Kinh. Nhà nước ta cũng nêu rõ quan điểm không khoan nhượng đối với hành vi gây hấn của Trung Quốc. Thái độ ấy được nhân dân đồng tình, ủng hộ và tất cả đang sục sôi, quyết tâm giữ gìn từng tấc đất quê hương với niềm tin sắt đá: “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn/Lấy chí nhân mà thay cường bạo” (Cáo bình Ngô - Nguyễn Trãi).
Bình luận (0)