xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Lần đầu biết yêu

ĐỖ NGUYỄN

Ngày ấy, tôi mười bảy và em mười lăm. Chúng ta là láng giềng cùng cảnh ngộ: nghèo, ở nhà thuê và thường xuyên thiếu vắng một người cha trụ cột gia đình

Mẹ em sinh đến tám người con, lại còn cả mệ (bà ngoại, gọi theo tiếng Huế) và ba người làm nữa, vì nhà em mở tiệm giặt ủi. Đã vậy, mấy bà chị của em “rắn mắt” bắt sợ luôn. Tính tôi hơi nhát nên đâu có dám qua. Cũng may là ngày nào em cũng sang nhà tôi.


Chỗ ở của ba mẹ con tôi chưa thể gọi là nhà vì chỉ gói gọn trong một diện tích rất nhỏ hẹp. Vật dụng duy nhất có tính cách trang trí trong nhà, cũng là tài sản quý báu mà tôi trân trọng và nâng niu nhất đó là cái giá sách. Bên cạnh đó còn có cây đàn guitar mà tôi đã sắm được bằng những đồng bạc dành dụm.

Dù ở cạnh nhà, má em và má tôi rất thân nhau nhưng tính tình tôi khô khan, lạnh lùng, rất khó gần gũi nên điều hấp dẫn khiến em chịu qua bên tôi chơi không phải là chính tôi đâu mà là cái tủ sách với ngồn ngộn những quyển truyện thiếu nhi, những tập thơ văn dành cho lứa tuổi mới lớn và những ca khúc trữ tình phát ra từ cái máy hát cũ. Em vốn giống tôi: thơ mộng, yêu âm nhạc và văn học.


Rồi như thế đó, những quyển sách, những bài hát đã đưa chúng ta đến với nhau và tìm gặp ở nhau một sự đồng cảm. Em hay nhờ tôi giải thích cho những điều khó hiểu ở trong sách và nhạc... Rồi một lúc nào đó, tôi nhận thấy mình đã rung động vì em.

Tình cảm đầu tiên, đối với một thằng con trai mới lớn là cái gì đó rất đỗi trong trẻo, lạ lùng nhưng cũng vô cùng bí ẩn. Những xúc cảm ấy đã khiến tôi thấy cuộc đời này đẹp đẽ biết bao mà cũng phiền toái, khó hiểu biết bao. Chỉ cần em cười lúc sớm mai là tôi thấy cả ngày ấy tuyệt vời. Chỉ một cái cau mày của em lúc tối là tôi mất ngủ cả đêm.

img



Ước mơ của tôi chính là em. Còn em? Làm sao tôi biết được... Chỉ nhớ và mang theo suốt đời màu trắng tinh khôi từ chiếc váy em thường mặc trong những sớm mai như thế. Trắng tưởng như lóa sáng cả vùng trời ký ức của tôi mỗi khi nhớ về mối tình đầu.


Sau đó, tôi phải rời thành phố này để đi học xa. Em cũng theo gia đình chuyển đi nơi khác. Chúng ta thất lạc nhau rất nhiều năm tháng. Khi gặp lại nhau, con gái em đã bằng tuổi em ngày ấy và tôi cũng đã vướng bận chuyện trăm năm.

Đường đời như những nhánh sông, muôn lối rẽ. Chúng ta đã không cùng nhau chung bước trong đời... Nhưng vẫn còn tràn đầy kỷ niệm về những tháng năm thơ dại. Vẫn còn em, như một cánh chim trắng trong trẻo thơ ngây ở cái dấu mốc thời gian kỳ diệu ấy: lần đầu tôi biết yêu em...

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo