xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Khu tập thể

Hà Chi

Hai dãy nhà hai tầng xây từ những năm 1980 nằm song song chạy dọc theo con ngõ nhỏ là khu tập thể có tên gọi Sông Tiền.

 Cư dân là những người cùng làm trong một nhà máy vào loại lâu đời nhất Việt Nam. Họ đi theo nhà máy suốt những năm tháng chiến tranh, sơ tán hết nơi này đến nơi khác và đây là chốn dừng chân cuối cùng. Họ biết nhau từ khi còn là thanh niên chưa có gia đình, đều là công nhân của nhà máy, những người thợ hàn, thợ bào siêng năng, chăm chỉ, giỏi nghề…

Nhà máy tách ra rồi nhập lại, họ vẫn thế, không thay đổi. Họ sinh cơ lập nghiệp, các con trưởng thành, họ già đi nhưng vẫn ở đây. Nếu hỏi về một người nào đó, gia đình nào đó trong khu tập thể, họ có thể kể vanh vách không sót chi tiết nào về đời tư, sự nghiệp của người đó, bởi họ sống quá lâu và hiểu về nhau.

Nếu có người hỏi rằng sống với nhau lâu như vậy thì họ có thương nhau không, điều đó khiến cho họ khó trả lời, chần chừ đôi chút, không dễ chỉ nói một chiều là có hoặc không. Bởi nếu trả lời là có thì quá đúng vì họ thân thiết, thương mến nhau nhiều. Họ sống tối lửa tắt đèn có nhau, ai có việc buồn vui, hữu sự đều được mọi người xúm tay vào giúp đỡ, chia sẻ, không nề hà, coi như đó là việc phải làm, là việc chung của mọi người trong khu tập thể. Còn nếu trả lời là không thì cũng đúng phần nào vì họ quá rõ nhau về đời sống, cách sống, từng có những va vấp, đụng chạm, những chuyện thường gặp trong suốt mấy chục năm qua, khi ở nhà máy, lúc ở khu tập thể. Với những người nay đã xấp xỉ tuổi 70 -80 thì lại như trẻ con, dễ tự ái khi có điều gì đó làm họ bị đụng chạm, phiền lòng. Những điều tốt đẹp nghĩ về nhau, lúc nóng giận, bị trôi tuột đi, về con số 0. Họ cãi nhau nặng lời, chia thành bè phái, thề không nhìn mặt nhau…

Thế nhưng, có ai nắm mãi bàn tay suốt cả ngày. Thời gian trôi đi, họ cũng nguôi ngoai, không giận hờn nhau mãi được. Nếu có một sự việc nghiêm trọng xảy đến cho người kia thì họ lại quên hết chuyện cũ và mọi người lại xúm tay vào. Cả khu tập thể là vậy, niềm vui, nỗi buồn lắm khi không của riêng ai, mà là của mọi người. Cứ thế, vòng luẩn quẩn cứ tiếp diễn năm này qua năm khác. Bởi đó là khu tập thể, bởi họ là những người đã sống gần trọn đời người.


Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo