TS Vũ Thị Phương Anh đặt vấn đề: Nếu chương trình đào tạo ngoại ngữ của các trường ĐH được thiết kế thiên về dạy tiếng Anh tổng quát kèm thêm một phần nhỏ tiếng Anh chuyên ngành, thì việc sử dụng TOEFL hoặc TOEIC có phù hợp hay không, khi TOEFL là kỳ thi tiếng Anh dùng trong lĩnh vực hàn lâm, còn TOEIC là kỳ thi tiếng Anh dùng trong môi trường giao dịch kinh doanh và văn phòng? Trong khi mục tiêu đào tạo ngoại ngữ ở trường ĐH là nhằm giúp sinh viên có được cả 4 kỹ năng nghe, nói, đọc, viết nhưng chứng chỉ quốc tế đang được nhiều trường áp dụng là TOEIC lại chỉ kiểm tra trên giấy các kỹ năng tiếp nhận (nghe và đọc) mà không quan tâm đến hai kỹ năng sáng tạo là nói và viết.
Khi áp dụng những tiêu chuẩn quốc tế không thực sự phù hợp với mục tiêu và chương trình đào tạo để làm chuẩn đánh giá năng lực đầu ra sinh viên, theo TS Vũ Thị Phương Anh, sẽ xảy ra 3 tình trạng: Sinh viên không đạt chuẩn đầu ra theo quy định; sinh viên cảm thấy chương trình của nhà trường không có tác dụng trong việc giúp họ đạt mục tiêu và sẽ bỏ học vì chán; giáo viên sẽ buộc phải bỏ chương trình đào tạo và tự biến giờ học trên lớp thành những giờ luyện thi lấy các chứng chỉ quốc tế.
Trong khi đó, ông Trần Hữu Đức, Giám đốc Đào tạo và Phát triển Công ty CP Thương mại và Dịch vụ G7, cho biết: Sinh viên mới ra trường bị vướng mắc ở 5 kỹ năng: thiếu chuyên ngành; văn phong và từ vựng lỗi thời; chưa thể hiện đúng đẳng cấp chuyên môn hoặc tính chuyên nghiệp cần có; thiếu tính thực tiễn; khả năng giao tiếp và khả năng nói, viết không cao. Với những yêu cầu như vậy của doanh nghiệp, chuẩn đánh giá trình độ ngoại ngữ của sinh viên mà nhiều trường đang áp dụng, liệu có đáp ứng yêu cầu?
Bình luận (0)