xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Một phút nông nổi

Quỳnh Thư

Từng có 3 tiền án về tội cướp giật, sau khi ra tù vào năm 2000, T.V.C (SN 1972, ngụ quận 1, TP HCM) sống với nhau như vợ chồng với một người phụ nữ và hai đứa con lần lượt ra đời. Có gia đình riêng, C. quyết tâm đoạn tuyệt với “nghề cũ”, cố gắng làm người lương thiện để các con không phải hổ thẹn về cha. 13 năm “cải tà quy chính”, không ngờ trong một phút không làm chủ bản thân, C. quay trở về con đường cũ...

Theo nội dung vụ án, khoảng 2 giờ 40 phút ngày 24-7-2013, trong lúc chạy xe ôm ở khu vực quận 1, C. phát hiện anh N.T.L điều khiển xe máy chở chị A. (du khách Nhật) đang đeo túi xách. Lòng tham nổi lên, C. điều khiển xe chạy áp sát giật chiếc túi. Chị A. giật lại, C. lảo đảo tay lái ngã xuống đường, bỏ chạy bộ và bị anh L. đuổi theo cùng Công an phường Bến Nghé tuần tra bắt giữ.

Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm, C. khai động cơ phạm tội do hoàn cảnh khó khăn. Cả đêm hôm đó ế khách, phát hiện người phụ nữ để túi xách hớ hênh nên bám theo giật mà không suy nghĩ gì.

Có mặt tại tòa với tư cách là người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan do chiếc xe C. sử dụng gây án đứng tên mình, chị P. (sống với C. như vợ chồng) khai: “Chiếc xe máy là của em gái tôi cho hai vợ chồng. Ban ngày, tôi sử dụng đưa đón hai con đi học, đêm thì anh ấy chạy xe ôm. Tôi không hề biết chuyện chồng đi cướp giật. Xin tòa xem xét trả lại chiếc xe”. Nói xong, chị bật khóc, chạy ra khỏi phòng xử.

Giờ nghị án, con gái C. định chạy lên gặp cha nhưng bị cáo lắc đầu cản: “Không được đâu con”. Bất chấp, cô con gái vẫn chạy đến ôm cha, bị cảnh sát dẫn giải giải thích không được gặp mặt, cô bé nhìn cha buồn bã.

Xét bị cáo thành khẩn khai báo, phạm tội chưa gây thiệt hại, tài sản chiếm đoạt đã trả lại cho người bị hại, HĐXX tuyên phạt C. 3 năm 6 tháng tù; chấp nhận yêu cầu của chị P. là trả lại xe. Nghe vậy, cả gia đình C. không giấu được sự mừng rỡ. Chiếc xe là cả gia tài của họ.

C. bị dẫn ra xe về trại giam, con gái cố chạy theo để nhìn mặt cha. Ngoảnh lại nhìn con, C. dặn dò: “Nói mẹ ráng nuôi chị em con, khỏi cần đi thăm ba!” rồi lầm lũi đi. Một phút nông nổi, C. đã đánh mất lòng tin của các con về một người cha đã hoàn lương.

 

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo