Một phút bất cẩn
“Sau khi đi tù về, anh V. còn có thể tiếp tục đi học lại, đi làm; còn với con bây giờ như đã mất tất cả. Dù có muốn tiếp tục đi học trở lại hay đi làm, con cũng không thể bởi đôi mắt con ngày càng mờ, không thấy gì… Tương lai con giờ đây như đã khép lại…”, T.Q.H, người bị hại, nghẹn ngào trình bày tại phiên tòa phúc thẩm.
Xử sơ thẩm, TAND huyện Hóc Môn tuyên phạt V. 30 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”, buộc bồi thường cho H. 200 triệu đồng.
Tại tòa, V. thừa nhận ngày xảy ra tai nạn, V. chưa đủ 18 tuổi nên chưa có giấy phép lái xe. Hôm đó vì có cuộc hẹn với bạn bè, V. lấy xe cha mẹ đi chơi và có uống vài lon bia...“Tai nạn xảy ra là điều bị cáo không bao giờ muốn, xin HĐXX xem xét cho bị cáo được hưởng án treo để tiếp tục đi học. Bị cáo hứa sẽ cố gắng học hành, đi làm có tiền để bồi thường cho bị hại”, V. khẩn khoản trình bày.
Xét V. phạm tội khi trong độ tuổi vị thành niên, bản thân chưa có tiền án, tiền sự, đã khắc phục một phần hậu quả, HĐXX đã bác đơn kháng cáo của H. Về phần dân sự, do tại tòa sơ thẩm, cả hai bên đã thỏa thuận mức bồi thường 200 triệu đồng, tại phiên tòa phúc thẩm chưa phát sinh chi phí điều trị mới nên HĐXX dành quyền khởi kiện dân sự cho H. khi có yêu cầu.
Thêm một cơ hội cho V. sửa sai. Chỉ tội cho H., vì một phút bất cẩn của V. mà phải mang thương tật suốt đời…