Án oan ám cả kiếp người
Với những người mang án oan, việc bị khép tội vô cớ, biệt giam, dùng nhục hình, ép cung... luôn là những ký ức đen tối mà thời gian, lời xin lỗi, bồi thường về vật chất khó có thể xóa nhòa
Ngồi trong ngôi nhà được xây dựng từ tiền bồi thường oan sai tại thị trấn Lịch Hội Thượng, huyện Trần Đề, tỉnh Sóc Trăng, anh Kim Lắc (SN 1974) xoa đầu đứa con trai 9 tuổi, tâm sự: “Suýt nữa đã không có mặt nó trên đời này và tôi cũng không thể ngồi đây trò chuyện với các anh. Vì thế, tôi đã đặt tên cho cháu là Kim Minh Oan”.
Trở về sau án tử hình

Anh Lắc buồn bã kể thêm: “Khi tôi bị bắt, vợ tôi mang thai và sinh bé gái. Hôm tôi bị tuyên án tử hình, vợ bồng con đến cho tôi nhìn mặt một lần. Do không được chăm sóc tốt, cháu đã mất vì bệnh khi mới được vài tháng tuổi”. Tiếp lời, ông Kim Hol, anh ruột của Kim Lắc, cho biết gia đình đã phải bán 1.000 m2 đất thổ cư và 5 công ruộng để có tiền đi kêu oan cho em trai. “Do bán hết ruộng đất rồi nên vợ chồng nó bây giờ phải đi làm thuê, cuộc sống cứ thiếu trước hụt sau” - ông Hol nói.
Sự may mắn trớ trêu

cùng chiếc đồng hồ - “đầu mối oan nghiệt” của vụ án Ảnh:XUÂN HOÀNG
Cuối tháng 1-1998, trên đường về nhà sau khi có uống chút rượu, ông Hải bị ngã và đánh rơi đồng hồ. Không may, vị trí rơi gần nơi xảy ra vụ án chị Trần Thị Thanh M. (SN 1967) bị giết chết trong tình trạng quần áo xộc xệch. Dù ông Hải đưa ra nhiều chứng cứ ngoại phạm nhưng Công an tỉnh Đồng Nai vẫn quy kết ông tội “giết người”, “cướp tài sản” và “hiếp dâm”. “Họ còng tôi vào ghế, đánh ngã gãy cả ghế, đá vào quai hàm tôi văng cả giày. Họ bảo tôi nhận tội thì vợ con mới được sống” - ông Hải căm giận. Hồ sơ vụ việc cho thấy trong thời gian phục vụ điều tra, ông Hải bị đánh vỡ một bên quai hàm, sụt hơn 8 kg.
Ngày 23-11-1998, TAND tỉnh Đồng Nai tuyên phạt ông Hải án chung thân. Bốn tháng sau, Nguyễn Văn Tèo, hung thủ thật sự của vụ án, lộ diện. “May là tòa có xét đến tình tiết tôi đã từng có những đóng góp cho xã hội, nếu không thì tôi đã bị tuyên tử hình. Rồi cũng thật may là chưa đến phiên tòa phúc thẩm thì hung thủ thật đã nhận tội, nếu không có lẽ bây giờ tôi vẫn còn mang án, vợ con sống đời tủi nhục…” - ông Hải thổn thức.
Không nhận tội thì chỉ có nước chết
Cũng may mắn chưa bị tử hình, sau 16 năm thụ án oan, ông Trần Văn Chiến, ngụ xã Tân Điền, huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang mới có cơ hội trở về đòi lại công lý.

huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang Ảnh: MINH SƠN
Xin lỗi mà như ma đuổi Theo ông Kim Hol, sau khi chứng minh được anh Kim Lắc bị oan, gia đình ông đã yêu cầu được xin lỗi công khai nhưng lãnh đạo TAND tỉnh Sóc Trăng cứ né tránh. “Chúng tôi phải gây sức ép dữ lắm mấy ổng mới miễn cưỡng tổ chức xin lỗi tại sân vận động xã. Tuy nhiên, khi người dân chưa kịp tới đông đủ thì mấy ổng đã đọc nhanh vài câu xin lỗi qua loa rồi lên xe đi như bị ma đuổi. Tôi buồn, nghĩ tại sao các ông ấy dám tuyên oan người ta tội chết mà lại sợ nói một lời xin lỗi” - ông Hol bức xúc.
D.Nhân |