Ba tôi hoạt động cách mạng trong nội thành nhưng tôi chỉ biết rõ điều đó vào những ngày cận kề 30-4. Ông “tập trung” 3 đứa con lớn vào trong phòng và cấm không cho mấy nhóc như tôi chui vào.
Càng cấm tôi càng…tò mò và sau khi cuộc họp tan tôi đã thu thập được tin tức ngay: Nhà tôi sẽ may cờ giải phóng! Anh Ba đi mua vải màu đỏ; chị Tư mua màu xanh còn chị Năm màu vàng nhưng phải mua 3 chỗ khác nhau sợ bị phát hiện.
Tôi bám anh Ba đòi theo và hứa sẽ “canh chừng” dùm. Ba người có vẻ hồi hộp, lo lắng nhưng tôi thì khoái vô cùng vì lần đầu tiên mình tham gia chuyện “quốc gia đại sự”.
Người được ba tôi giao nhiệm vụ may cờ là cậu Mười, một chú thợ may hiền lành, tốt bụng nhà hàng xóm kế bên. Lúc đầu cậu Mười tái xanh mày mặt nhưng không biết ba tôi vận động thế nào mà cũng xong.
Chỗ cậu Mười ngồi may trong góc tối, cửa nẻo đóng kín mít và tôi làm “nhiệm vụ” lâu lâu hé cửa vào đưa cho cậu ly cà phê hay miếng bánh lót dạ…
Tôi nhủ thầm trong bụng, phải tìm cách để giành lấy việc cắm cờ trước nhà mình khi Sài Gòn giải phóng, bởi nhiều khả năng chuyện “quốc gia đại sự” như vậy sẽ dành cho anh Ba.
Nhưng ý định đó không thành vì khi quân giải phóng tiến vào Sài Gòn, số cờ đó đã được ba tôi mang đi giao cho các nơi rồi về... tay không. Ông an ủi: "Nhiều nơi cần phải cắm cờ trước, còn nhà mình dù sao cũng biết cờ giải phóng ra sao rồi, bữa khác may thêm treo sau".
Bạn nhớ gì về ngày 30 tháng 4 năm 1975 hoặc nghe người thân của mình kể về những kỷ niệm của ngày lịch sử này? Hãy chia sẻ câu chuyện của mình qua online@nld.com.vn cùng mọi người. Những mẩu chuyện của bạn sẽ có nhuận bút đủ để... uống cà phê và tiếp tục trò chuyện với bạn bè về “Ngày 30-4 của tôi”.. |
Bình luận (0)