xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

"BAO GIỜ HẾT DỊCH, TÔI SẼ...": Hướng về một tương lai tươi sáng

Xuân Huy - Huỳnh Hiếu ghi

Mỗi người có một vai trò, trách nhiệm khác nhau trong xã hội, chỉ cần làm tốt việc của mình, tuân thủ các quy định và hợp tác, chắc chắn sẽ sớm vượt qua đại dịch Covid-19

Bạn đọc Nguyễn Ngọc Quang Vinh:

Trải nghiệm những điều mới mẻ

Tôi làm giám sát công trình, trực thuộc Công ty Turner Việt Nam, đang quản lý gói thầu nội thất khu công cộng và nhà hàng tại dự án xây dựng khách sạn Hilton Sài Gòn.

Trước đại dịch, cuộc sống với tôi là hằng ngày đi đi về về giữa công trường và nhà. Tôi bỏ qua nhiều thứ, chỉ tập trung "cháy" hết mình trong công việc. Đó là chuỗi ngày bận rộn không hồi kết.

Dịch bùng phát, khoảng thời gian giãn cách xã hội không dễ dàng nhưng qua đó giúp tôi nhận ra vẫn còn đó tình cảm gia đình, bạn bè. Tôi cũng có cơ hội để nhìn lại, tái cấu trúc cách suy nghĩ, hành động để phát triển mạnh mẽ hơn sau đại dịch.

Hết dịch, tôi sẽ dành thời gian trải nghiệm cuộc sống, tham gia các hoạt động ngoài trời, thu xếp đi du lịch cùng gia đình, tham gia các buổi sinh hoạt liên hoan với bạn bè, đăng ký vài khóa học kỹ năng, tham gia các lớp về văn nghệ và thể thao ở các nhà văn hóa... Quá nhiều mong muốn nhưng không phải không khả thi nếu biết thu xếp thời gian.

Mỗi người có một vai trò, trách nhiệm khác nhau trong xã hội, chỉ cần làm tốt việc của mình, tuân thủ các quy định và hợp tác thì sẽ sớm cùng nhau vượt qua đại Covid-19.

Ngoài ra, theo tôi, khi đại dịch qua đi, chúng ta cần tập trung nhiều hơn cho việc đào tạo cán bộ y tế, nâng cấp cơ sở hạ tầng ngành y, tăng cường thêm bệnh viện cũng như có chính sách hỗ trợ nâng cao cuộc sống của cán bộ y tế. Đây cũng là một dịp để nhìn nhận lại cách phân phối tài nguyên và nguồn lực trong xã hội.


BAO GIỜ HẾT DỊCH, TÔI SẼ...: Hướng về một tương lai tươi sáng - Ảnh 1.

Phố đi bộ Bùi Viện, quận 1, TP HCM những ngày dịch chưa bùng phát (Ảnh: Hoàng Triều)

Bạn đọc Trần Ngọc Thanh Phương:

Khám phá vẻ đẹp đất nước

Khu vực tôi ở khá an toàn, chưa từng bị phong tỏa hoặc có ca dương tính nào. Đây là một con hẻm cụt, ít nhà, cư dân có ý thức cao trong phòng chống dịch.

Tôi thực tập cho một công ty nước ngoài về mảng digital marketing. Công việc chủ yếu chạy bằng phần mềm, nghiên cứu thị trường. Làm việc tại nhà, thời gian đầu còn nhiều lúng túng, sau đó tôi ghi thời gian biểu mỗi ngày sẽ làm gì, cụ thể và chính xác như lúc đi làm nên mọi việc đều trôi chảy. Tiết kiệm được khá nhiều thời gian di chuyển, tôi dùng vào việc có ích khác, chẳng hạn tự chuẩn bị một bữa ăn sáng dinh dưỡng.

Có 2 điều tôi muốn làm nhất sau khi dịch được kiểm soát, đó là đi chơi vòng quanh thành phố và du lịch xa. Tôi sẽ đến những quán quen, thưởng thức hương vị cà phê, nghe nhạc và ngắm nhìn dòng người qua lại; chạy xe len lỏi vào mọi ngóc ngách, những nẻo đường thân quen, chụp hình. Sau đó, tôi sẽ lên kế hoạch cho một chuyến đi chơi xa: Đà Lạt, Tây Bắc chẳng hạn. Đi để làm mới lại tinh thần và sẽ tăng tốc cho những kế hoạch mà tôi đang hướng đến. Trước mắt, tôi sẽ chăm sóc sức khỏe, tinh thần, thực hiện các quy định chống dịch để cùng thành phố vượt qua dịch bệnh, tiếp tục hiện thực hóa những ước mơ.

Bạn đọc Phan Thị Thái Lan:

Mong ước những điều bình thường

Ngồi bên này dãy rào trong những ngày giãn cách xã hội, nghe những lời tâm sự của chị bạn hàng xóm, lòng tôi cảm thấy xót xa.

Địa phương tôi chỉ áp dụng Chỉ thị 15 nên mọi hoạt động vẫn còn khá ổn định. Mọi người sinh hoạt bình thường, cố gắng giữ đúng nguyên tắc 5K. Riêng chị, công việc bán vé số đã phải dừng lại từ lâu. Thỉnh thoảng, tôi giúp mẹ con chị vài ký gạo, một số nhu yếu phẩm cần thiết nhưng có vẻ chị ngại ngùng khi nhận sự giúp đỡ từ tôi.

Thời gian qua, chị làm đủ thứ công việc, hôm thì đi hái cà, hôm đi cột giàn bầu cho người ta. Sức khỏe không đủ phơi mình lâu giữa trời nắng hay mưa, nhiều hôm kiệt sức, đêm về nóng sốt từng cơn, hôm sau lại tiếp tục công việc. Chị nói công việc bán vé số vất vả nhưng khi mệt, chị có thể nghỉ, không bị lệ thuộc ai. Bán được bao nhiêu thì nhận được tiền hoa hồng bấy nhiêu. Chị mong dịch bệnh qua nhanh để cuộc sống trở lại bình thường.

Phần tôi, sức khỏe yếu, tôi chỉ làm công việc nội trợ. Từ khi dịch bệnh, tôi không thể vào lại TP HCM để kiểm tra bệnh tình. Nhiều lúc tôi mệt trong người cũng chỉ biết cố gắng vượt qua. Giai đoạn này, ai cũng có những khó khăn và cả những nỗi niềm riêng. Chị mong hết dịch để đi bán vé số trở lại; tôi mong hết dịch để tái khám bệnh tim. Những điều quá đỗi bình thường, trước đây chúng tôi chưa từng nghĩ đến, nay lại là điều mong mỏi, khát khao.

Nghĩa tình

Chú không có quan hệ bà con nhưng tình cảm còn hơn là người ruột thịt. Những ngày tôi trọ học, chú là người luôn giúp đỡ, chỉ bảo tôi những điều hay lẽ phải. Chú thương tôi mồ côi cha từ nhỏ, phải lăn lộn mưu sinh phụ giúp mẹ nuôi đàn em nheo nhóc. 15 tuổi đã đi làm thuê, vậy mà vẫn đậu đại học, vẫn tích lũy được tiền để đóng học phí.

Sau này tôi ra trường, hai chú cháu vẫn thường xuyên liên lạc. Ngày tôi cưới vợ, chú về nhà tôi ở 3-4 ngày phụ giúp. Khi dịch bùng phát, tôi được tin bệnh cũ của chú tái phát, trở nặng rồi qua đời. Tôi lặng người, bật khóc vì ngày chú mất, tôi không thể có mặt để thắp cho chú nén nhang do nơi tôi ở nằm trong vùng bị phong tỏa. Chưa biết cuộc chiến chống dịch Covid-19 sẽ kéo dài bao lâu nhưng khi nó kết thúc, việc đầu tiên tôi làm là đến thắp nén nhang cho chú, một người mà tôi mang nặng nghĩa tình.

Lê Quang Huy

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo