xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Làm sao để thấy ba má mỗi ngày?

Facebook Nấm Thoa. Ảnh: Internet

Tôi ghen tị với những bạn bè, đồng nghiệp ở thành phố, không phải họ có nhà có tiền, mà vì họ được ở gần những người thân của họ.

Sáng sáng, họ đi làm có người chê “Dạo này sao chân đen vậy con, nghỉ mặc váy 2 tháng!”, hoặc dặn dò “Đi chậm nghe con, tính mi ẩu lắm”. Trưa trưa, tối tối, họ được về nhà nấu cho ba má, bữa cơm (hoặc được ba má nấu cho ăn).

 

img

 

Hôm bữa, má điện thoại vào, nói: "Con nhớ sắm thêm đồ để mặc, mua thêm dép giày để mang, con gái gì chỉ có một đôi giày, 3 bộ đồ. Con nhớ nấu món này phải vầy, món kia phải vầy, giặt đồ mỗi ngày, đánh răng trước khi ngủ, tính mày hay quên". Nghe xong chỉ muốn má ở đây, để má thấy rằng con đã lớn, đã biết tự lo cho mình, chứ không như hồi ở nhà (hoặc chửi bới: Con cái gì nói hoài như hát bội vẫn chưa chịu thay đổi?!)

Muốn ba má thấy con đã sống lạc quan và mạnh mẽ theo lời ba má dặn như thế nào, muốn ba má gặp mặt những đồng nghiệp đối tốt với con, nơi con đến làm, chứ không phải chỉ bằng lời kể qua điện thoại. Muốn ba má nghe tâm sự con buồn bã ra sao khi mất đi một người bạn làm cùng.

Cũng muốn ba má gặp mặt những người trai yêu con, để má có thể nhận xét: “Thằng này tốt tính đó con” hay ba chau mày: “Thằng đó cư xử không hay”, dù lựa chọn cuối cùng vẫn là của con. Muốn ba má thấy con má hồng lúc yêu, cũng như xơ xác lúc thất tình, chứ không phải hạnh phúc nếp vào vai ai đó và nói rằng “Em nhớ ba má” hay một mình ngồi bên chai rượu chuối hột và khóc tu tu khi chia tay mối tình đầu.

 

img

 

Ước gì ba má ở cạnh để thấy được em gái con nó đã trưởng thành như thế nào, chứ không phải ngày nào cũng điện thoại bắt con làm vai trò của ba má: Nhớ chỉ em nấu ăn, dặn em đi xe cẩn thận, dạy em cởi mở chan hòa, đừng quá khép kín...

Dẫu biết ai rồi cũng già, nhưng tôi muốn được nhìn thấy những nếp nhăn, sợi tóc bạc của ba má qua từng ngày, chứ không phải một năm mới về, nhìn thấy sự thay đổi đó rồi hốt hoảng, lo âu.

10 năm ở trọ xa nhà rồi, tôi luôn canh cánh trong lòng mong muốn được gần ba má. Những ngày lễ như Tết dương lịch, chỉ muốn được ăn một bữa tối sum họp với gia đình mà cũng không được. Điện thoại về nhà, má đang trực bên ngoại, ba ngồi nhà chờ cơm, em gái còn ở dưới trường, tôi trong phòng trọ, 4 người 4 nơi, buồn lắm!

Tôi sợ ngày tôi lấy chồng, bận bịu con cái đủ thứ, trong khi ba mẹ ngày càng già, mọi thứ mãi xa xôi. Có lẽ vậy mà tôi chần chừ chưa muốn sang ngang (chứ chẳng phải tôi ế đâu).

Tối qua ngồi nghĩ mãi mà chưa ra, làm cách nào để thấy mặt ba má mỗi ngày?

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo