Mối hệ giữa gene và sự cô đơn đã được khám phá trước đây. Một nghiên cứu tại Hà Lan trên 8.000 cặp song sinh cũng chỉ ra mối quan hệ này.
Nghiên cứu mới đây của Đại học Los Angeles, bang California, Mỹ, đã tìm hiểu kỹ hơn xem gene nào có thể có liên quan. Họ chọn 14 tình nguyện viên và đánh giá mức độ tương tác xã hội thông qua hệ thống cho điểm. Sau đó, nhóm nghiên cứu tìm hiểu hoạt động của gene trong tế bào bạch cầu và so sánh kết quả.
Ở những tình nguyện viên thuộc nhóm "cô đơn", nhiều gene có xu hướng "quá kích thích" so với những người ở đầu kia thang điểm. Những gene này thường có liên hệ với cơ chế tự vệ của cơ thể, chẳng hạn tạo ra các phản ứng viêm. Nếu quá nhiều phản ứng viêm có thể gây huỷ hoại mô và phát sinh bệnh.
Ngược lại, các gene khác được xem là quan trọng trong việc chống lại virus và tạo ra kháng thể của hệ miễn dịch, lại ít hoạt động hơn so với nhóm không cô đơn.
Tiến sĩ Steven Cole, trưởng nhóm nghiên cứu, cho biết: "Điều chúng tôi thấy được là tác động sinh học của tình trạng cô đơn bắt nguồn từ một số quá trình cơ bản bên trong cơ thể - sự hoạt động của các gene".
Phát hiện, theo tiến sĩ Steven, sẽ giúp các chuyên gia biết được cần phải tiếp cận tới mục tiêu nào ở cấp độ phân tử nhằm đảo ngược ảnh hưởng của tình trạng cô đơn đến sức khoẻ.
Steven cũng cho biết chất lượng - chứ không phải số lượng - bạn bè dường như đóng vai trò quan trọng. "Không phải việc anh có bao nhiêu bạn, mà là anh cảm giác thế nào trong tình bạn đó mới quyết định đến trạng thái cô đơn".
Bình luận (0)