xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Chưa làm sao biết làm không được?

Đinh Thành Trung (công tác tại Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia - Sự thật)

Có một người thầy mà những sinh viên khoa Kinh tế và quản lý nguồn nhân lực – Đại học Kinh tế Quốc dân luôn nhớ mãi. Đó là thầy Trần Xuân Cầu – người trưởng khoa kính yêu của chúng tôi, người đã dạy lớp Kinh tế lao động khóa 44 (2002-2006).

Năm đầu học xong các môn đại cương, chúng tôi bắt đầu học những môn học thuộc chuyên ngành. Sinh viên mà, vẫn “lêu lổng” lắm. Con gái thì còn đỡ, chứ cánh con trai thì vẫn lười học, gần ngày thi mới cắm cổ ôn bài. Vào học kỳ mới, có một môn được đích thân thầy trưởng khoa dạy. Chúng tôi vẫn coi đó là môn học bình thường. Vẫn đến muộn, vẫn ầm ĩ như cái chợ. Và rồi thầy đến…

img

- Chào các em.
Không một tiếng trả lời.
- Ơ thế không ai chào lại tôi à?
Cả lớp lục tục chào thầy. Tôi và mấy cậu hay đi trễ đến lúc đó mới lấp ló ở ngoài cửa.
- Các em vào lớp đi, nhưng lần sau ai đến muộn hơn tôi thì tự động đứng ngoài nhé, tôi sẽ tính là một buổi nghỉ.
Cả lớp lo sốt vó, thế là hết ngủ nướng, hết thức khuya rồi.
Thầy bắt đầu thao thao giảng. Chúng tôi ngạc nhiên vì thầy nói toàn những chuyện trên trời dưới biển. Khi thì thấy nói về tình hình kinh tế thế giới, lúc thì nói về đạo đức nhân nghĩa. Cả lớp trố mắt ra nghe, chẳng ai thèm ghi chép.
- Thế không ai ghi à? Có phải học sinh phổ thông đâu?
Thế là cả lớp lục tục lấy vở ra ghi, ai quên vở thì xin giấy để ghi. Tiếp tục là những điều mới lạ:
- Em nào cho tôi biết quan điểm của em về…
Ngạc nhiên quá, bình thường thì giảng viên đọc rồi sinh viên chép lia lịa. Sao môn này thì lạ vậy. Thế là lại ngớ ra.
- Không ai có ý kiến gì thì tôi gọi nhé, không trả lời được là trừ điểm kiểm tra đấy.
Chúng tôi sợ run lên. Bị gọi thì phải cố sống cố chết trả lời thôi. Thà sai còn hơn không trả lời được. Tiếp tục là “phong cách mới” của thầy. Bài về nhà là “nghiên cứu và thảo luận”. Thế có chết lũ ham chơi không cơ chứ.
 
Hôm sau, thầy đến lớp muộn hơn chuông reo năm phút. May quá, tôi đã phi kịp vào lớp trước thầy. Vừa vào, thấy lớp đông đủ, mặt thầy nở một nụ cười:
- Hôm nay không ai đi muộn hơn tôi nữa nhỉ? May quá. Thầy nhấn mạnh chữ “hơn tôi” làm ai cũng phải bật cười.
 
Ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa, chúng tôi lại tiếp tục được thầy truyền cảm hứng bằng phong cách “tự tìm tòi và nghiên cứu” như vậy. Thầy không giảng từ đầu đến cuối mà luôn gợi mở, khuyến khích chúng tôi phân tích và giải quyết vấn đề. Khi thấy chúng tôi ái ngại với những vấn đề khó, thầy đều nói: “Bắt tay vào làm mới biết có làm được hay không chứ. Chưa làm đã nản là sao?”. Thế là chúng tôi lại hăng hái lên. Việc đi muộn xảy ra rất ít, còn bỏ tiết thì càng hiếm hơn, nhất là tiết của thầy.
 
Bốn năm học trôi qua rất mau, tôi ra trường và đi làm. Năm năm sau tôi lại được gặp thầy trong khóa cao học. Buổi đầu tiên, do kẹt xe nên tôi đã đến muộn. Vừa trông thấy tôi, thầy đã nói: “Vẫn hay đến muộn nhỉ?” Tôi vào lớp, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó tả. Không phải vì thầy vẫn nhớ đến mình mà vì tôi lại được nhìn thấy dáng thầy, được nghe giọng giảng bài hài hước nhưng vô cùng sâu sắc của thầy.
 
Đối với tôi đó là những giờ học đầy thú vị. Tin chắc rằng ai cũng có những người thầy, người cô đáng kính như thế - người đã nâng bước chúng ta vào đời. Mỗi khi gặp khó khăn, tôi lại nhớ đến lời thầy: “Bắt tay vào làm mới biết có làm được hay không chứ. Chưa làm đã nản là sao?”. Và rồi tôi sẽ bắt tay vào làm việc đó với sự nhiệt tình thầy đã truyền cho tôi. 
Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo