Từ quê vào TPHCM, để tiết kiệm chi phí, vợ chồng Nguyễn Văn Toàn (23 tuổi) thuê phòng trọ ở quận 9 sống cùng với V.Đ.N (em vợ của Toàn) và hai người em họ. Một ngày cuối tháng 8-2009, trong lúc dọn dẹp nhà cửa để chuyển phòng trọ, Toàn được nhóm bạn cùng quê rủ mua bia về lai rai. Đến khoảng 20 giờ, cả nhóm đi hát karaoke, riêng Toàn vào phòng nằm ngủ.
Cùng lúc đó, vợ Toàn, V.Đ.N và hai người em họ cũng vừa đi làm về. Sau một ngày làm việc mệt nhọc, về đến nhà lại gặp cảnh bừa bộn, N. tỏ vẻ khó chịu, bỏ lên gác nằm. Chưa kịp đặt lưng xuống đã nghe giọng nhừa nhựa của Toàn ra lệnh dọn cơm ăn khiến N. phát cáu, xẵng giọng: “Ai ăn thì tự dọn ra mà ăn”. Cho rằng em vợ vô lễ, xấc xược, Toàn nổi giận đập bể nồi cơm điện và toàn bộ đồ dùng trong nhà.
Thấy Toàn đã say, những người trong phòng lẳng lặng rủ nhau qua phòng khác ngủ nhờ. Không ngờ việc này lại khiến Toàn càng thêm tức giận vì nghĩ mình bị coi khinh. Để dằn mặt, Toàn lấy dao chạy theo. Nghe loáng thoáng N. vừa mở cửa cổng ngoài vừa nói gì đó, nghĩ rằng em vợ đang chửi mình, Toàn lao đến đâm N. một nhát vào ngực... N. đã tử vong sau đó tại bệnh viện.
Xử sơ thẩm, TAND TPHCM tuyên phạt Toàn mức án tù chung thân. Toàn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt để “còn có cơ hội gặp lại những người thân trong gia đình và đứa con mới 4 tuổi”. Một người thân của Toàn nghẹn ngào: “Khi hay tin Toàn bị bắt, tôi lặng cả người. Toàn vốn lành như cục đất, có bao giờ chửi ai tiếng nào đâu, không ngờ lại có thể giết người chẳng vì lý do gì to tát như thế...”.
Cuối cùng, sau khi xem xét thêm một số tình tiết, HĐXX chấp nhận kháng cáo, tuyên phạt Toàn mức án 20 năm tù. Mừng vui quá đỗi, Toàn úp mặt vào vành móng ngựa cho đến khi chiếc còng số 8 bập vào đôi tay lạnh buốt, anh ta mới vội vàng quay xuống tìm người thân, gương mặt bừng sáng niềm vui mà mắt lại long lanh nước. Nhìn con như thế, mẹ Toàn thở dài: “Giá như nó không say rượu để dễ dàng bị kích động thì mọi chuyện đã khác...”.
Bình luận (0)