Nhận bản án 7 năm tù tòa tuyên, người mẹ lam lũ chỉ biết khóc ròng ân hận. Nhìn bà đầu đội cái nón lá cũ sờn, tay kéo vạt áo lau nước mắt, xiêu vẹo bước đi dưới trưa nắng, nhiều người không khỏi ngậm ngùi.
Bênh con
Phòng xử B Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM hôm ấy xử nhiều vụ án. Có một người đàn bà nhỏ nhắn, nước da đen sạm ngồi khép nép ở hàng ghế trên cùng trong phòng xử, chốc chốc rụt rè đưa mắt nhìn xung quanh và những bị cáo khác đang đứng trước vành móng ngựa. Nghe chủ tọa gọi: “Bị cáo T.T.T”, bà giật nảy mình rồi lật đật bước lên phía trước.
Bà bị xét xử về tội giết người. Theo bản án sơ thẩm, ngày 12-9-2010, nhà một người hàng xóm tổ chức tiệc nhậu, người chồng và người con trai lớn của bà T. là N.H.T cùng tham gia. Thấy chồng con mải nhậu không về, bà T. sang gọi nhưng N.H.T vẫn ở lại nhậu tiếp. Rượu vào lời ra, N.H.T vô cớ đánh Đ.M.P. Bà T. và mọi người can ngăn, N.H.T mới dừng tay. Tuy nhiên, sợ bị N.H.T đánh tiếp, P. đã gọi điện thoại cho nhóm bạn đến chở về.
Thấy P. huy động lực lượng, N.H.T xông vào đánh tiếp. Cuộc chiến không cân sức bắt đầu. Sợ con “thua thiệt”, bà T. nhặt khúc gỗ gần đó đánh vào đầu một người trong nhóm P. gây chấn thương sọ não, tỉ lệ thương tật 25% vĩnh viễn.
TAND tỉnh Long An xét xử sơ thẩm xét thấy bị cáo T. có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, lần đầu phạm tội, thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, đã bồi thường một phần cho phía bị hại nên tuyên phạt 7 năm tù. Bà T. kháng cáo lên cấp phúc thẩm xin giảm nhẹ hình phạt.
Nước mắt muộn màng
“Bị cáo không giết người, từ hồi nào đến giờ bị cáo chỉ biết đi mần thuê, mần mướn thôi. Nhìn người ta đánh con mình nóng ruột quá nên bị cáo mới làm vậy. Bị cáo xin tòa xem xét cho bị cáo” - bà T. vừa khóc vừa nói về lý do kháng cáo.
Giờ nghị án nặng nề trôi qua. Bà T. ngồi thẫn thờ trước vành móng ngựa chờ phán quyết của tòa. Xung quanh bà không có bóng dáng một người thân. HĐXX nhận định có đủ cơ sở kết luận bị cáo T.T.T phạm tội “Giết người” mang tính côn đồ, cấp sơ thẩm đã xem xét đầy đủ các tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo, mức án 7 năm tù là mức thấp nhất, không có cơ sở giảm nhẹ hơn nữa cho bị cáo. Vì vậy, tòa bác đơn kháng cáo, giữ nguyên án sơ thẩm.
Nghe tòa tuyên, bị cáo T. chết lặng hồi lâu rồi bật khóc như một đứa trẻ. Sắp tới đây, bà sẽ phải thi hành án, gia đình bà rồi sẽ ra sao? Chỉ vì thiếu hiểu biết và bênh con không đúng cách, người mẹ ấy đã phải trả giá quá nặng nề…
Bình luận (0)