Chi không lừa đảo...
Với phán quyết trên, tòa đã bác bỏ các luận cứ buộc tội Chi lừa đảo của VKS.
Như đã thông tin, cuối năm 2002, Chi lấy tư cách giám đốc Công ty Arabella ký hai hợp đồng với Trí mua hơn 31 ngàn tấn gạo với giá gần sáu triệu USD để xuất sang Nga theo phương thức trả chậm. Sau đó, Chi trả được 713 ngàn USD, nợ lại hơn 5,2 triệu USD rồi “lặn mất”. Sợ mất tiền, giữa năm 2003, Công ty Trà Vinh gửi công văn cầu cứu Bộ Công an. Cuối năm 2003, Chi về nước, trả nợ cho Công ty Trà Vinh. Đến tháng 6-2006, Chi bị bắt vì công an cho rằng Chi lừa đảo chiếm đoạt số tiền trên.
Theo VKS, trước khi ký hợp đồng mua gạo, Chi đã dựng lên Arabella, tự phong là giám đốc. Cạnh đó, Chi còn khuếch trương tài sản để tạo lòng tin cho Công ty Trà Vinh... Đây là những thủ đoạn gian dối Chi dùng để lừa đảo Công ty Trà Vinh.
Về cáo buộc Arabella không có thật, theo tòa, trước khi ký hai hợp đồng mua gạo với Trà Vinh, Chi đã dùng pháp nhân Arabella để mua 30 ngàn tấn gạo của Công ty 424 ở Nghệ An, mua hàng của Tổng Công ty Vinaconex và đã thanh toán đầy đủ. Trong thương vụ với Trà Vinh, Chi cũng đã bốn lần dùng pháp nhân Arabella để chuyển tiền từ Ngân hàng City Bank New York về trả nợ.
Cạnh đó, Chi khai có bộ hồ sơ của Arabella tại Ngân hàng Krasbank bên Nga, Arabella có tài khoản ở đó nhưng “công an điều tra không đến nơi đến chốn”. Chưa hết, trong phần tranh luận, chính VKS đã nhìn nhận Chi không có hành vi khuếch trương tài sản nên đã rút cáo buộc phần này.
Từ đó, tòa cho rằng Chi không có hành vi gian dối trong thương vụ mua bán gạo với Trà Vinh. Việc quy kết Chi phạm tội lừa đảo là không có cơ sở.
... Nhưng sử dụng trái phép tài sản
Trong phần thẩm vấn, Chi khai khoảng đầu năm 2001, Phó Giám đốc Ngân hàng Krasbank Natalia bàn với Chi là để giảm giá thành nhập khẩu gạo và dễ dàng thanh toán cho người bán thì sau khi nhập gạo vào Nga, Krasbank sẽ lấy tiền bán gạo đi mua cổ phiếu. Sau đó, Krasbank sẽ chuyển nhượng số cổ phiếu này trên thị trường chứng khoán mà không bị đánh thuế. Tiếp đến, Krasbank sẽ rút tiền ra và chuyển cho bên bán. Đây là kẽ hở của luật pháp nước Nga mà Chi và bà Natalia đã thực hiện thành công trong nhiều thương vụ trước đó.
Trong thương vụ với Trà Vinh, Chi khai mình cũng thực hiện theo phương cách trên. Cụ thể, sau khi nhận gạo, Chi chỉ định giao gạo cho bà Natalia. Sau đó, bà này mang tiền bán gạo đi mua cổ phiếu. Tuy nhiên, sau khi phát hiện Chi mua gạo cao hơn giá thị trường khoảng 10 USD/tấn, bà Natalia không chịu trả tiền làm Chi phải mang nợ với Công ty Trà Vinh.
Tòa nhận định lẽ ra sau khi bán gạo, Chi phải trả nợ cho Trà Vinh nhưng Chi lại đồng ý để bà Natalia mang tiền đi mua cổ phiếu nhằm trốn thuế bên Nga nên mới mất khả năng thanh toán. Đây là hành vi sử dụng trái phép tài sản. Tuy nhiên, về nước, Chi đã dùng tài sản của mình để trả cho Công ty Trà Vinh. Đến nay, Chi đã trả hết số nợ gốc và hơn nửa triệu USD tiền lãi, hậu quả gần như khắc phục hoàn toàn nên tòa chỉ phạt Chi bốn năm tù.
Trách nhiệm của tham tán thương mại
Hồ sơ và những diễn biến tại phiên xử thể hiện việc thông qua ông T. (tham tán thương mại Đại sứ quán Việt Nam tại Nga), Trí mới biết về Chi. Sau đó, ông T. đã giới thiệu rằng Chi là doanh nhân mua gạo từ Việt Nam, giới thiệu về cơ sở làm ăn của Chi tại Việt Nam cũng như tại Nga rồi mời Chi và Trí dùng cơm tại nhà của mình ở Nga... Chính vì có sự giới thiệu của vị tham tán thương mại này cùng với việc tự tìm hiểu về khả năng tài chính của Chi mà Trí đã đồng ý bán trả chậm số gạo trên.
Tòa nhận định: Chỉ tin vào việc giới thiệu của vị tham tán thương mại mà Trí đã không có các biện pháp thích hợp để tài sản của công ty mình bị sử dụng trái phép, mất nhiều thời gian mới thu hồi được. Trong vụ này, ngoài trách nhiệm chính là của Trí còn có một phần trách nhiệm của vị tham tán thương mại... Tuy nhiên, sau khi thấy khả năng mất tiền, Trí đã tích cực tìm cách thu hồi tài sản cho Trà Vinh. Hành vi thiếu trách nhiệm của Trí là có nhưng không vì động cơ tư lợi, cùng nhiều tình tiết giảm nhẹ khác nên tòa đã miễn trách nhiệm hình sự cho Trí.
Bình luận (0)