xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Đêm phòng trọ

Truyện của Trần Tùng Chinh

Căn phòng trọ đêm nào ánh sáng cũng tràn vào như đêm rằm. Dù trời có trăng hay không thì khi sụp tối, lập tức ánh đèn đường vàng vọt cứ xộc thẳng vào phòng.

Những lúc giật mình trong đêm, Lượm hay nhìn sang chồng. Ánh sáng soi dáng anh nằm như đang trằn trọc. Nếu không nghe tiếng thở đều đều hoặc tiếng ngáy nho nhỏ của anh, có khi Lượm ngỡ chồng cũng đang thao thứ như mình.

Nhiều khi, Lượm nghĩ mình không hề thích cái ánh sáng đó một chút nào. Dù nó không đủ sáng để Lượm xem chồng mình thức hay ngủ nhưng nó lại quá sáng để ngăn lại cái mong muốn đẩy mình trườn về phía chồng đang cồn cào nóng hổi trong lòng. Đơn giản vì cái luồng sáng đó soi rõ thằng cu Bé đang nằm sải hai tay ngăn giữa vợ chồng. Dạo này, cu Bé đã lớn, đủ để thắc mắc vì sao bố mẹ không nằm ngủ chỗ đầu hôm mà cứ nửa đêm là rón rén đổi chỗ đẩy nó ra rìa. Thực ra, nó không thích nằm rìa một chút nào. Cảm giác thật là hoang mang, cứ nghĩ sẽ có ai đó thò tay khều vào người khi nó đang ngủ say.

Đã nhiều lần Lượm thấy chồng đương đêm dợm mình đứng lên đóng cửa sổ. Nhưng điều đó chỉ làm cho căn phòng này thêm ngột ngạt. Thằng cu Bé bứt rứt nóng nực sẽ cứ xoay trở mình, mồ hôi tươm ra ướt cả mái tóc xoăn. Căn phòng tối hơn cho Lượm có cảm giác chỉ có mình và chồng nhưng ngay lập tức, Lượm nghĩ như mình bị cầm tù. Ngột ngạt, bức bối đến mức mọi niềm khát khao âu yếm vừa mới dâng trào bỗng phụt tắt. Trùm lên cái mùng chật chội này là cái hộp tối tăm nặng nề của căn phòng bịt bùng. Cánh cửa lớn đã đóng kín. Duy cái cửa sổ vẫn luôn mở, cái song sắt che chắn nhưng vẫn đủ để một ít không khí thoáng đãng bên ngoài có chỗ ra vào.

Minh họa: Sơn dầu của HOàNG CúC
Minh họa: Sơn dầu của HOàNG CúC

Từ khi có thằng cu Bé, chưa bao giờ Lượm thèm đến cháy lòng rằng vợ chồng Lượm sẽ có riêng một ngôi nhà. Ngôi nhà ấy nhỏ cũng được, thiếu tiện nghi cũng được nhưng sẽ có đủ ít nhất hai phòng. Một phòng, Lượm sẽ dành cho thằng cu Bé. Phòng còn lại, nhỏ cũng được, chỉ cần kê một chiếc giường, sẽ là chỗ của hai vợ chồng Lượm. Buổi tối, trước khi đi ngủ, Lượm sẽ ghé phòng con trai đọc cho nó nghe một câu chuyện cổ tích nào đó, rồi thì hun lên cái trán nồng mồ hôi hay cái gò má phúng phính mùi sữa. Xong, mẹ con chia tay nhau và chúc ngủ ngon. Lượm sẽ về phòng của mình, chính xác là phòng của hai vợ chồng, để có một không gian hoàn toàn riêng tư. Lúc đó, Lượm muốn dụi đầu vào vòm ngực ấm của chồng, một tay vòng ôm lấy cái lưng vạm vỡ của chồng, tay còn lại sẽ vuốt nhẹ lên vùng bụng mát dịu của chồng.

Chồng của Lượm ít nói, tính hiền như đất. Lúc đó, lúc mà Lượm dành riêng những cử chỉ âu yếm đó cho chồng mà chắc chắn là không ai nhìn thấy, kể cả thằng cu Bé, thì hẳn chồng Lượm cũng sẽ không nói gì. Có khi anh chỉ nghiêng đầu đặt nhẹ làn môi dày lên tóc Lượm. Vòng tay rắn rỏi của anh vòng qua nâng người Lượm tựa lên người mình. Hai vợ chồng sẽ có một giấc ngủ đầy và ngọt.

Mà Lượm tin chắc là giấc ngủ ấy hẳn có nhiều cơn mộng đẹp.

Phòng trọ chừng vài mét vuông nên phải được thu vén thật gọn gàng. Buổi sáng, mùng mền chiếu gối được xếp lại thành một ghế đệm nhỏ dựa sát tường. Chiếc xe của chồng được đẩy ra sân sớm để bắt đầu một ngày mưu sinh. Lượm nhanh chóng chuẩn bị vệ sinh cho thằng cu Bé để đưa nó đến một điểm giữ trẻ gần nhà rồi nhanh chóng hòa vào đám đông của các chị em công nhân lục tục vô ca. Nhiều khi loay hoay, Lượm không kịp lót dạ, dù chỉ là một ổ bánh mì hay vài củ khoai lang. Buổi trưa, chồng thường ăn đâu đó ở một quán cơm bình dân lề đường dành cho các bác thợ hồ hay phu khuân vác. Lượm ăn trưa luôn trong nhà máy. Buổi chiều, tiếng còi tan tầm réo lên là Lượm tất tả ghé phiên chợ chồm hổm buổi chiều dành cho người nghèo để mua ít thức ăn với giá rẻ nhất có thể. Xong, Lượm nhanh chóng về nhà bắc nồi cơm rồi chạy đi đón con. Có hôm, gặp chuyến, chồng không về kịp. Phòng trọ chỉ có hai mẹ con bới hai tô cơm ngồi trước cửa vừa ăn vừa ngắm nhìn mọi người. Nhưng khi chồng về thì bao giờ Lượm cũng dọn ra một bữa cơm tươm tất, có canh, có rau sống cho chồng ăn bù lại bữa trưa qua quýt.

Rồi thì chỗ ăn nhanh chóng được thu dọn. Lượm vội vàng giặt nùi giẻ, lau thật sạch chỗ ăn để bắt đầu biến nó thành chỗ ngủ cho cả nhà. Cũng không hẳn là mọi người sẽ ngủ ngay sau đó nhưng vì chồng mệt mỏi sau một ngày vất vả nắng mưa, chân tay Lượm cũng rã rời nên sau vài câu vui đùa với nhau, xem thằng cu Bé làm trò bi bô thì dắt nhau đi ngủ.

Cũng có khi vào mùng, thằng cu nhảy lên người bố chơi trò xích đu lơ, trèo đu ngỗng thì Lượm cũng tranh thủ nằm sát người chồng, hít hà mùi mồ hôi từ cổ, từ vai chồng. Thằng bé thì cười như nắc nẻ, rồi y như rằng tranh chỗ nằm giữa để ngủ. Cả nhà tắt đèn. Lúc đó, thì ánh sáng của ngọn đèn đường bên ngoài tràn vào. Chồng lấy chân mình khều chân vợ, Lượm thì thào “để con ngủ đi anh”. Rồi hầu như sau đó là tiếng ngáy của anh cất lên còn trước cả tiếng thở đều của thằng Bé. Cả cha lẫn con đi vào giấc. Rồi thì sau một lúc trằn trọc, Lượm cũng chìm vào cơn ngủ để mai đi làm sớm và bắt đầu một ngày như bao ngày...

Và cũng như bao lần, Lượm thường giật mình thức dậy, mở căng mắt nhìn ánh sáng chiếu vào căn phòng trọ của mình, chiếu vào nỗi cồn cào trong lòng mình những khát khao nóng hổi.

Rồi khi đó, dù đang tỉnh thức, Lượm vẫn cứ để cơn mơ về một giấc ngủ đầy và ngọt, đưa dẫn mình đi... 

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo