Ở vòng đấu cuối tuần qua, dù phải chơi trên sân của đội đương kim vô địch Besiktas, thế nhưng đoàn quân của HLV Abdullah Avci lại có được bàn mở tỉ số ngay ở phút 21 do công của chân sút 19 tuổi Cengiz Under. Phải rất nỗ lực, Besiktas mới gỡ hòa 1-1 ở những phút đầu hiệp hai và tỉ số chung cuộc này khiến họ tiếp tục phải đứng sau Basaksehir trên bảng xếp hạng với 2 điểm ít hơn.
Xem Basaksehir đánh bại Fenerbahce tháng 8-2016:
Buộc phải chia điểm trên sân nhà, Besiktas dù vậy vẫn chưa đến nỗi thất vọng như Fenerbahce và Galatasaray khi hai đội bóng tên tuổi này đều đã lần lượt bị Basaksehir “hạ đo ván” hồi đầu mùa. Thành tích ấn tượng này lý giải nguyên nhân Basaksehir chễm chệ ở ngôi đầu bảng Super Lig sau 12 vòng đấu bất bại với 9 thắng, 3 hòa, để thủng lưới ít nhất giải (8 bàn) nhưng ghi đến 27 bàn thắng, kém đúng 1 bàn so với Fenerbahce, đội bóng có trong tay các “khẩu đại pháo” như Robin van Persie, Moussa Sow và Emmanuel Emenike!
Dư luận người hâm mộ Thổ Nhĩ Kỳ thảng thốt còn báo chí châu Âu hồ hởi viết tiếp một câu chuyện thần tiên thời hiện đại sau khi đã tốn rất nhiều giấy mực với màn trình diễn trong mơ của Leicester mùa trước trên sân cỏ nước Anh. Người ta tự hỏi, đâu là nguồn gốc sức mạnh của một đội bóng có vỏn vẹn 2.000 cổ động viên trung thành chỉ phủ kín một góc khán đài sân nhà Fatih Terim có đến 17.801 chỗ ngồi ở thủ đô Istanbul, ngân sách chuyển nhượng chỉ gói gọn trong 1,02 triệu bảng mùa hè vừa qua mà Basaksehir lại đủ sức làm câm bặt những “gã hàng xóm ồn ào” Besiktas, Galatasaray, Fenerbahce?
Cho đến cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, cái tên Basaksehir còn chưa xuất hiện trên bản đồ bóng đá Thổ Nhĩ Kỳ bởi đơn giản đội bóng này chỉ mới được thành lập từ năm… 1990. Hơn hai thập niên qua, đội bóng non trẻ Basaksehir lần lượt trải qua các sân chơi cấp thấp để lần đầu tiên giành quyền lên chơi ở giải đấu cao nhất Super Lig vào năm 2007. Năm 2013, đội bóng rớt hạng nhưng nhanh chóng trở lại chỉ một năm sau đó và bắt đầu kể câu chuyện thú vị về chính mình.
Tạo dựng tên tuổi khi đưa tuyển U17 Thổ Nhĩ Kỳ giành chức vô địch châu Âu năm 2005 và xếp hạng tư World Cup U17 cùng năm, HLV Abdullah Avci đến Basaksehir vào năm 2006 và góp công lớn đưa đội bóng này lên chơi ở Super Lig một năm sau đó dù ngân sách cực kỳ eo hẹp. Mối lương duyên này tạm gián đoạn khi Avci được bổ nhiệm vào cương vị HLV trưởng đội tuyển quốc gia năm 2011. Thổ Nhĩ Kỳ không vượt qua nổi vòng loại World Cup 2014, Avci đưa đơn từ chức và quay về chốn cũ Basaksehir ở thời điểm đội bóng này vừa giành quyền thăng hạng trở lại.
Abdullah Avci, kiến trúc sư cho thành công của Basaksehir
Hai mùa liên tiếp về đích ở vị trí thứ tư Super Lig, thành tích đủ sức làm hài lòng nhiều đội bóng nhỏ nhưng Abdullah Avci lại khao khát những đỉnh cao mới cùng với Basaksehir. Không ít ý kiến cho rằng Basaksehir đang thể hiện phong cách “phản bóng đá” nhưng Avci kịch liệt phản bác. Đúng là Basaksehir đã chơi phòng ngự cực kỳ chắc chắn, chỉ để thủng lưới 36 lần ở mùa giải 2015-2016 (trung bình 1 bàn/ trận) nhưng “rất mất công bằng nếu nói chúng tôi chỉ biết dựng xe bus trước cầu môn”, Avci khẳng định. “Đừng quên, hàng tấn công của Basaksehir luôn có 4-5 cầu thủ và tạo ra ít nhất 4-5 cơ hội làm bàn mỗi trận. cả mùa chúng tôi kiếm đến 54 bàn thắng, xếp thứ tư về mức độ hiệu quả ở Super Lig”.
Emre Belozoglu (giữa) - cánh chim đầu đàn của Basaksehir
Năm ngoái, Avci thuyết phục được cựu tuyển thủ 36 tuổi Emre Belozoglu về đầu quân theo dạng tự do còn mùa này, ông mạnh tay chi đến… 600.000 bảng cho bản hợp đồng ký với chân sút tài năng 19 tuổi Cengiz Under từ Altinordu dù ngân sách dành cho chuyển nhượng của CLB chỉ là 1,02 triệu bảng, “hạt cát” so với những thương vụ mua bán bạc triệu của các đội bóng hàng xóm giàu có như Galatasaray, Besiktas và Fenerbahce.
Hiệu quả không cần bàn cãi khi Cengiz Under đã có 3 bàn thắng, 4 đường bóng kiến tạo, kết hợp ăn ý với các ngôi sao thế hệ trước như Emre Belozoglu, Edin Visca đúng với phong cách mà Avci đã gầy dựng tại đây suốt mấy năm qua. Việc cầu thủ chạy cánh 19 tuổi này được gọi vào đội tuyển quốc gia, vì thế, cũng không khiến ai phải bất ngờ.
Bóng đá Thổ Nhĩ Kỳ được biết đến bởi sự khắc nghiệt về lịch sử đối địch giữa các CLB, bởi sự hận thù được nuôi dưỡng trong lực lượng cổ động viên từng vùng miền. Không chỉ các đội bóng nước ngoài ngán ngẩm khi phải đến thi đấu tại những “chảo lửa” ở Istanbul, ngay cả những đội trong nước cũng không ưa gì nhau với những lần chạm trán nảy lửa cả dưới sân lẫn trên khán đài. Basaksehir không chủ trương gây thù chuốc oán với bất kỳ CLB nào, mời gọi ân cần CĐV các đội bóng đối thủ đến sân để “xem”, không gây náo loạn sân cỏ. Besiktas suốt hai mùa giải liên tiếp không có sân nhà đúng nghĩa khi SVĐ Vodafone Arena được xây mới thì Basaksehir là đội hiếm hoi chấp nhận chia sẻ sân nhà với họ.
Việc Basaksehir chủ động hợp tác với đội bóng Tây Ban Nha Atletico Madrid để xây dựng Học viện bóng đá thể hiện tầm nhìn chiến lược của Abdullah Avci, người luôn sẵn sàng ứng dụng những phương pháp huấn luyện hiện đại và được CLB tạo mọi điều kiện làm việc tốt nhất. Tất nhiên, việc giành ngôi vô địch Super Lig không phải là chuyện một sớm, một chiều, thậm chí có thể không bao giờ xảy đến với Basaksehir. Thế nhưng câu chuyện cổ tích mang tên Leicester City ở giải Ngoại hạng Anh đang gieo cho mọi thành viên của đội một ước mơ, một khát khao bỏng cháy.
Bình luận (0)