Trong một lần đến huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai, tôi tình cờ bắt gặp một người đàn ông tay cầm túi thức ăn, trên người choàng một chiếc chăn mỏng, đi bộ từ trung tâm huyện về phía xã Ia Blang. Hỏi người dân thì ai cũng nhiệt tình cho biết: "Đấy là ông Siu Chim, người dân xã Ia Blang, không khi nào mặc quần áo!".
Mặc vào là ngứa
Làng Tok của ông Siu Chim nằm ngay bên Quốc lộ 14, gần trung tâm huyện Chư Sê. Ở đây, ai cũng biết và gọi ông Siu Chim là ông Chim truồng vì ông là người duy nhất từ nhỏ đến giờ không hề mặc quần áo.
Căn nhà nhỏ của ông Chim nằm lọt thỏm ở trung tâm làng. Giữa cái nắng chang chang, ông Chim không mảnh vải che thân, lững thững từ ngõ đi vào nhà. Đầu ông để trần lộ ra mớ tóc xoăn muối tiêu, chân không đi dép, thân hình rắn rỏi càng làm lớp da rám nắng đen bóng nổi bật như lực sĩ vừa được bôi một lớp mỡ.
Ông Chim kể ông là con cả, sau ông còn 3 người em gái. Ông không nhớ nổi mình bao nhiêu tuổi, chỉ đếm mang máng đã sống trên đời được hơn 60 mùa lúa chín. Bố mẹ ông đều đã mất. Các em gái đã có gia đình riêng và cũng chỉ ở loanh quanh trong làng. Trò chuyện với chúng tôi, ông Chim rất thoải mái khi nhắc đến chuyện gia đình, cuộc sống. Tuy nhiên, khi hỏi lý do vì sao không mặc quần áo thì ông tỏ vẻ không vui và chỉ nói: "Mặc vào bị ngứa, không chịu nổi!".
Trong làng, ông Siu Chim nổi tiếng làm kinh tế giỏi, được nhiều người quý mến
Bà Siu Dốt, em gái ông Chim, cho hay ngay từ khi còn nhỏ, ông Chim đã không mặc quần áo. Cha mẹ nhiều lần bắt ép thế nào, ông cũng nhất quyết không mặc nên đành chịu. Cứ thế, hết năm này qua năm khác, anh trai bà chưa từng biết tới chuyện mặc quần áo cho dù mùa nắng hay mùa mưa, trời nóng hay trời lạnh. Lâu dần thành quen nên mọi người cũng không còn lạ lẫm, ái ngại khi gặp ông như lúc đầu. Mỗi khi có dịp ra đường, ông Chim chỉ khoác một chiếc chăn mỏng.
Hoàn toàn bình thường
Già làng Siu Chơi khẳng định từ nhỏ đã thấy ông Chim không mặc quần áo nhưng không biết lý do tại sao. Có lần ông hỏi thì được biết mỗi lần ông Chim mặc quần áo vào là bị ngứa nên không dám mặc.
"Ở làng này chỉ có ông Chim không mặc quần áo chứ không ai là người như vậy cả. Ông ấy không mặc quần áo thì người làng cũng quen rồi, không ai thấy khó chịu hay trêu chọc gì cả" - già làng cho hay.
Theo ông Rơ Lah Tóc, em rể ông Chim, lúc nhỏ hai người vốn chơi thân với nhau, mỗi khi đi chăn bò thường đi chung. Đến khi ông Tóc lấy em gái ông Chim thì hai người càng thêm gần gũi. "Người ngoài thấy ông Chim không mặc quần áo thì nghĩ chắc ông có vấn đề về thần kinh. Nhưng chúng tôi sống cùng nhau nên biết không phải vậy. Ông Chim là người rất chăm chỉ làm ăn, hiền lành và ít uống rượu" - ông Tóc khẳng định.
Ông Chim hiền lành là thế nhưng khi đã uống rượu, ai mà trêu chọc chuyện không mặc quần áo là ông cự ngay. Đến giờ, ông Chim vẫn sống một mình trong căn nhà nhỏ xây trước cửa nhà em gái. Do không lấy vợ nên ông nhận con của một người em gái làm con nuôi. Vừa qua, ông đã cho người này 100 cây cà phê để làm ăn. Hằng ngày, ông nuôi 3 con bò, làm 1 sào ruộng và rẫy cà phê để kiếm sống. Những lúc nông nhàn, ai thuê gì thì ông đi làm nấy.
Đến đầu giờ chiều, sau khi ăn cơm xong, ông Chim lại khoác chiếc chăn mỏng lên người, đội nón và vác chiếc cuốc đi làm rẫy tiêu thuê cho người khác ở gần nhà.
Bà Lận, một người đã hơn 20 năm bán tạp hóa tại làng Tok, kể lại chuyện dở khóc dở cười về lần đầu tiên gặp ông Chim truồng. Khi đó, gia đình bà mới chuyển tới sinh sống và bán hàng tại làng. Một buổi trưa, bà đang nằm võng chờ khách thì thấy một người đàn ông từ từ bước vào. Ngước lên, bà hoảng hốt khi thấy ông ta trần như nhộng. Tưởng gặp người điên, bà chạy một mạch ra đằng sau nhà gọi chồng vào.
"Hai vợ chồng tôi ra hỏi, ông ấy thản nhiên mua hàng, xong rồi rời đi... Lúc đó không biết nên còn ngại, lâu dần thành quen nên những lần sau ông Chim đến mua hàng, tôi không còn bị bỡ ngỡ nữa" - bà Lận nhớ lại.
Nhiều người trong làng đều nhận xét ông Chim hoàn toàn bình thường, không có vấn đề về thần kinh. Anh em ông Chim nổi tiếng là những người làm kinh tế giỏi, sở hữu nhiều ruộng đất. Cũng như bà Lận, khi ông Chim đi làm thuê, nhiều người thấy ông không mặc quần áo, tưởng khó khăn nên mang đồ cho nhưng ông không nhận vì mặc không quen.
Chưa từng nghe thấy ở Việt Nam
Bác sĩ Võ Văn Hưng (Phòng khám chuyên khoa da liễu Bác sĩ Hưng ở TP Pleiku, tỉnh Gia Lai) cho biết đã dự nhiều cuộc hội thảo, ghi nhận trên thế giới từng có trường hợp không thể mặc quần áo, vì cứ mặc vào là ngứa ngáy không chịu nổi. Tuy nhiên, trong nước thì ông chưa bao giờ nghe thấy trường hợp nào như ông Chim. "Đây không phải là mắc bệnh về thần kinh mà là da nhạy cảm, gọi là hội chứng "da kích ứng". Tức là cái gì vướng vào da thì tạo ra cảm giác ngứa ngáy khó chịu" - bác sĩ Hưng giải thích. Ông cho biết sẽ thu xếp thời gian tìm gặp rồi có hướng tư vấn cụ thể cho ông Chim.
Trong khi đó, bác sĩ Lê Thanh Nhàn (Phòng khám chuyên khoa da liễu Bác sĩ Nhàn, TP Pleiku) lại cho rằng đối với trường hợp của ông Chim, phải xem xét tâm lý có vấn đề gì hay không. Nếu tâm thần ổn định, việc không mặc quần áo lâu ngày sẽ thành thói quen bởi nếu có vấn đề về bệnh lý thì trên da phải có tổn thương, nhìn thấy được.
Bình luận (0)