Khắp thành phố là một màu xanh bóng của lá cây sau những ngày mưa lất phất. Mướt mát, nên thơ, và đặc biệt quyến rũ với những người đến Hà Nội lần đầu, khi trong một buổi chiều đi ngược gió, tự nhiên thấy phảng phất đâu đây mùi thơm ngọt ngào đến đắm say của những bông ngọc lan. Hay là cái mùi ngai ngái phải thật tinh mới nhận ra của hàng triệu bông hoa sấu li ti trên khắp các nẻo đường Hà Nội. Trong cái không gian ấy, người ta cảm giác mình đang ở miền xa xôi nào đó, hòa mình cùng những chiếc lá sấu vàng đu đưa trong gió, vừa nô đùa lao xao lại cảm như có chút gì nuối tiếc trước khi lìa cành.
Hà Nội dù ồn ào đến đâu cũng có những giây phút tĩnh lặng đến lạ lùng. Tôi vẫn thích buổi sáng ngồi cafe dưới gốc cây bàng cổ thụ đầu ngõ, vừa thảnh thơi thư giãn, vừa nhớ lại những chuyện đã qua. Ngày bà còn sống, bà ở đây, chiều chiều kê ghế ra hiên nhà, bà hay đùa đám trẻ con không học thì sau này chỉ có đi lấy lá bàng bán xôi sáng. Không biết có phải vì câu nói của bà mà cả lũ trẻ trong xóm sau này đều thành đạt.
Dù phần nhiều đã đi xa, nhưng lâu lâu lại rủ nhau về ngôi nhà chật chội cũ kỹ ngày xưa, may quá nay đã có quán cafe đầu ngõ. Cái góc phố rêu phong ấy như là nơi lưu giữ ký ức, những kỷ niệm, là nơi người ta trò chuyện, ôn lại chuyện xưa, để nhớ, để thương, để sống, để đi, rồi lại tìm về.
Cho nên, dù khó chịu vì đường sá luôn chen chúc người và xe, nhưng chúng tôi cũng luôn tìm cách trở về. Những sớm mai thức dậy, đứng trên cái ban công có tuổi đời trăm năm ngó xuống đường, thấy thật bình yên, tĩnh lặng.
Bạn tôi bảo, không hiểu nổi tại sao tốc độ đô thị hóa của Hà Nội nhanh như vậy mà ngay trên con phố trung tâm nhất của Hà Nội, phố Đinh Tiên Hoàng đoạn giáp Hồ Hoàn Kiếm, vẫn còn ngôi nhà mái ngói rêu phong. Vẫn còn những quán cafe bé xinh trong những ngôi biệt thự Pháp đầy sắc hoa giữa lòng phố cổ? Câu trả lời, vì đó là Hà Nội. Là nơi quá nhiều yêu thương, là nơi có đi xa đến đâu thì vẫn không thể quên mùi hương ngọc lan trên những con đường ngược gió.
Hà Nội, nơi chứa đựng bao nhiêu yêu thương vụng dại của thuở ban đầu.
Và yêu lắm, từ trong thẳm sâu.
Bình luận (0)