xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Tin nhắn thót tim lúc nửa đêm

Phan Anh

Đã nhiều lần tác nghiệp trong các đợt dịch Covid-19 ở TP HCM nhưng với đợt dịch thứ 4 này, tôi có nhiều cảm xúc khó diễn tả. Bên cạnh áp lực về "đua" thông tin chính xác và nhanh chóng, một nỗi lo luôn thường trực là nguy cơ lây nhiễm.

Tôi được tòa soạn giao nhiệm vụ truyền tải những thông tin từ các cuộc họp của lãnh đạo TP HCM và Ban Chỉ đạo phòng chống dịch Covid-19 thành phố. So với những phóng viên phải tác nghiệp trực tiếp ở nơi có dịch thì công việc của tôi nhẹ nhàng hơn, ít nguy cơ lây nhiễm hơn nhưng không có nghĩa là an toàn hơn.

Tôi đã trải qua nhiều lần "thót tim" vì có nguy cơ trở thành F1, F2 khi theo chân lãnh đạo TP HCM đến các điểm phong tỏa, khu cách ly. Song, có lẽ đêm 8-7, thời điểm TP HCM chuẩn bị giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16 của Thủ tướng Chính phủ từ 0 giờ ngày 9-7, sẽ là đêm mà tôi mãi không quên.

Hôm đó, tôi dự cuộc họp báo do UBND TP HCM chủ trì về triển khai Chỉ thị 16 trên địa bàn thành phố. Sau hơn 3 giờ căng thẳng với hàng tá thông tin, tôi cũng hoàn thành nhiệm vụ và rời Trung tâm Báo chí TP HCM lúc 22 giờ 15 phút.

Tin nhắn thót tim lúc nửa đêm - Ảnh 1.

Phóng viên dự họp báo về dịch bệnh Covid-19 tại Trung tâm Báo chí TP HCM. Ảnh: Quang Liêm

Về đến nhà, như một công việc bắt buộc, tôi cầm điện thoại lên kiểm tra tất cả tin nhắn. Một dòng tin nhắn từ lãnh đạo Trung tâm Báo chí TP HCM làm tôi giật bắn mình: "Một phóng viên vừa xỉu tại trung tâm lúc tác nghiệp, đã đưa đi cấp cứu". Sững sờ mất mấy giây, tôi mới kịp phản ứng và lập tức sang phòng khác tự cách ly với chồng con. Bởi lẽ, mới lúc nãy thôi, tôi họp chung phòng, gặp và nói chuyện với phóng viên này, nếu bạn ấy xỉu do liên quan dịch bệnh thì...

Tôi cảm thấy rối bời, cảm giác sợ hãi xâm chiếm. Tôi lo mình nếu bị gì sẽ có thể lây cho chồng con, rồi ảnh hưởng công việc cơ quan. Lát sau, khi tĩnh tâm lại, tôi mới thấy mình ích kỷ và tự trách bản thân. Tại sao tôi chỉ lo ngại phóng viên đó có nhiễm bệnh hay không, có thể lây cho mình hay không, mà không quan tâm đến sức khỏe của bạn ấy giờ thế nào?

Con trai tôi còn nhỏ, liên tục đập cửa phòng kêu khóc gọi mẹ. Sau khi bàn bạc, vợ chồng tôi quyết định chọn phương án "có gì thì đi cách ly cùng nhau". Cậu con trai thấy tôi mở cửa phòng thì mừng rỡ reo lên, dắt tay mẹ qua phòng ở chung. Đêm ấy, tôi không tài nào chợp mắt được, trong đầu ngổn ngang nhiều tình huống mà mình có thể gặp phải.

Sáng hôm sau, khoảng 8 giờ, khi nhận được tin nhắn của phóng viên nêu trên, tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra, bạn ấy xỉu là do cơ thể suy nhược. Phóng viên này đã được lấy mẫu xét nghiệm và kết quả âm tính với virus SARS-CoV-2...

Rồi đây, dịch Covid-19 sẽ được đẩy lùi. Và, trong cuộc đời làm báo của mình, tác nghiệp trong những ngày dịch bệnh khó khăn này sẽ luôn là những trải nghiệm và kỷ niệm không thể nào quên đối với tôi.


Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo