Bạn hãy chấp nhận một điều: bạn không phải là người cởi mở, dễ gần. Bạn đã dựng nên rào cản, một cách vô thức, giữa bạn và người khác. Biết bao cơ hội bị bỏ lỡ trong phát triển tình bạn, nảy nở tình yêu?
Những rào chắn vô hình nhưng khó vượt qua ấy, có thể là: Bạn luôn có vẻ xa cách, thường cho rằng bạn không được đánh giá đúng mức; bạn hay than thở, nói không ngừng, không nghe người khác nói, bạn ngại một cuộc gặp gỡ có thể đặt ra nhiều vấn đề trong cuộc sống của bạn; trong thâm tâm, bạn nghi ngờ khả năng của mình, nói ấp úng khi gặp người lạ...
Vậy làm cách nào để trở thành người cởi mở, dễ gần?
Không nên giữ thành kiến. Giữ thành kiến là một cách đẩy người khác xa ta. Ta nuôi trong đầu một hình ảnh lý tưởng và so sánh người thật với hình ảnh này. Đương nhiên, người thật không thể nào ngang tầm với người trong mộng. Bạn cần học cách quan sát và lắng nghe. Cởi mở là biết chấp nhận người khác và tin tưởng họ.
Tự tin và tin vào cơ may của mình. Khi mang tự ti mặc cảm, ta nhìn mọi sự toàn màu đen, tự cho mình vô duyên, xấu xí, không thu hút nổi một cái nhìn... Thái độ ấy chỉ đẩy người khác xa bạn.
Thu xếp thời gian. Một cuộc sống với thời khóa biểu chật cứng cũng biến bạn thành người khó gần. Ai dám đến với bạn khi bạn lúc nào cũng cho thấy mình “bận ngập đầu”?
Không giấu giếm về mình. Giới thiệu rõ ràng tình trạng gia đình của mình, chẳng hạn “tôi độc thân”. Đó là một chủ đề nói chuyện thú vị, con đường rộng mở, bạn có thể thử mọi cơ may của mình.
Coi trọng bản thân. Cởi mở không có nghĩa là dễ dãi. Dễ gần không có nghĩa là quên đi lòng tự trọng. Cười hưởng ứng trước những cách đùa cợt nhảm nhí, khen những ý ngu ngốc, cho phép những đề nghị sỗ sàng, đó không phải là cởi mở. Hơn nữa, xử sự như thế, bạn chỉ thu hút những kẻ tham lam, lợi dụng.
Bình luận (0)