Về già, chuyện tình yêu và chăn gối đi vào dĩ vãng?.- Mặc dù đã ngoại tứ tuần nhưng bà K. vẫn còn rất hấp dẫn bởi một chương trình luyện tập thể hình đều đặn, cộng với chế độ săn sóc thẩm mỹ đặc biệt và sự hỗ trợ của những bộ quần áo sang trọng đắt tiền phù hợp với làn da và vóc dáng, trông bà cứ như “cô gái hãy còn xuân”. Thế nhưng hễ ai khen bà trẻ, bà đẹp là bà tấm tức khóc. Bởi dẫu bà có chăm chút nhan sắc đến đâu, dẫu bà vẫn còn đẹp đến cỡ nào thì ông cũng không thèm để ý. Vì bà tuy vẫn còn xuân sắc nhưng so làm sao được với những cô gái mười mấy đôi mươi xinh tươi trước mặt ông.
Ông vẫn nhận ra sự tận tâm của bà và cũng công nhận không ai có thể thay thế bà trong việc nắm giữ tay hòm chìa khóa của gia đình, giáo dục con cái. Nhưng ông cũng thừa nhận bà không thể thay thế những “con cừu non” mà ông lỡ ghiền mất rồi. Ông thỏa thuận với bà là hằng tháng vẫn chu cấp đầy đủ cho mấy mẹ con, nhà cửa tiền bạc vẫn giao cho bà quản lý. Còn phần ông, ông ăn chơi thế nào là... quyền của ông! Không muốn bị thiệt hại về tài chánh, cũng không muốn danh giá gia đình bị ảnh hưởng, bà đành ngậm bồ hòn làm ngọt, duy trì cuộc sống chung.
. Trao đổi: Chuyện phòng the là chuyện tế nhị người ta ít khi nói tới. Do đó, nếu không muốn phải vào ‘’lãnh cung’’, hai vợ chồng nên mạnh dạn trao đổi thẳng thắn để bảo vệ hạnh phúc.
Ông Th., một trí thức trung lưu vừa nghỉ hưu năm ngoái. Do thường xuyên vận động nên trông ông trẻ hơn nhiều so với tuổi. Những năm trước, vì bận công việc làm ăn phải thường xuyên đi xa nên chuyện vợ chồng có phần lợt lạt. Nay được nghỉ ngơi thoải mái, ông những tưởng đâu vợ chồng sẽ mặn nồng hơn, bù đắp cho sự thiếu hụt của thời tuổi trẻ thì bà lại xin “về hưu”! Nghĩ mà tức, thời trẻ thì lo làm ăn, cửa nhà chưa ổn định, rồi chăm sóc nuôi dạy con cái cứ quáng quàng cả lên. Đến khi thư thả một chút thì vợ lại chối đây đẩy, chẳng lẽ đi tìm nguồn vui nơi người khác? Sống với vợ trong một căn nhà đầy đủ tiện nghi mà lúc nào ông cũng cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn không biết làm sao giải tỏa!
Người trẻ cũng... khổ.- Gặp chị H. ở khoa khám nam Bệnh viện Bình Dân, chị tâm sự: Không hiểu sao hai vợ chồng đều khỏe mạnh bình thường nhưng ổng không làm chồng được! Lúc đầu tôi không dám có ý kiến bởi nghĩ mình là phụ nữ mà đòi hỏi thì kỳ. Nhưng để lâu quá hai bên gia đình cứ trông có cháu nên tôi mới dám khuyên ổng đi chữa. Không dám nghe lời mách bảo tào lao của mấy ông thầy chuyên dán quảng cáo ở gốc cây, tôi năn nỉ mãi ổng mới chịu đến đây. Đã tái khám ba lần rồi mà vẫn chưa thấy kết quả gì. Hỏi thì bác sĩ bảo do tâm lý, vợ phải hỗ trợ thêm cho chồng thì mới mau chóng thành công. Nhưng khổ cái là mỗi lần tôi hỏi bác sĩ bảo sao là ổng cứ cáu gắt om sòm, nói muốn gì cứ vô mà hỏi bác sĩ. Mà vô gặp bác sĩ hỏi hoài thì cũng kỳ quá nên thôi.
Trường hợp như chị H. không phải là hiếm bởi nhiều người ngồi chờ khám cũng có cùng tâm sự như chị. Đàn bà mà lãnh cảm thì vẫn có thể chiều chồng để duy trì hạnh phúc, vẫn sinh con duy trì nòi giống. Nhưng đàn ông mà không “triển khai” được thì chỉ có cách hỏi bác sĩ mà thôi. Trong thời gian đó người vợ nên thông cảm, hợp tác với chồng. Ngược lại, càng tỏ ra lo lắng, chì chiết hay so sánh thì tình trạng người chồng sẽ càng tệ hơn, từ đó dẫn đến việc chấm dứt chuyện gối chăn, có khi gây tan vỡ gia đình.
Bình luận (0)