icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

“Viêm màng túi”

Bút Chì

Chị Ba Đợi vào cơ quan nộp đơn xin nghỉ không hưởng lương cho chồng. Cả cơ quan xôn xao khi biết anh bị bệnh nặng, phải điều trị dài ngày. Mọi người bàn nhau đi thăm nhưng anh Ba bắn tin vào: Bệnh anh là bệnh truyền nhiễm, tốt nhất là đừng ai đến thăm để tránh bệnh lây lan. Vậy là mọi người không ai bén mảng.

Chị Ba thắc mắc: “Bác sĩ nói là chưa chẩn đoán ra bệnh của ông mà?”. Anh Ba thủng thỉnh: “Chỉ có tui là biết bệnh của tui thôi”. Chị Ba không hỏi nữa nhưng lòng đầy nghi hoặc. Ổng vẫn ăn uống, ngủ nghê bình thường, sao lại nói là bệnh truyền nhiễm? Đoán già đoán non mãi không ra, chị Ba đành thủ thỉ hỏi chồng: “Ông nói thiệt tui nghe coi ông bị bệnh gì? Bệnh của ông lạ lắm. Từ sáng tới chiều vẫn khỏe, vậy mà sụp tối là lại lên cơn?”.

Anh Ba ghé tai vợ nói nhỏ: “Bệnh viêm màng túi đó, bà biết không?”. Chị vợ ngơ ngác: “Là bệnh gì vậy? Hồi nào tới giờ tui đâu có nghe ai nói...”. “Tại bà không để ý, chớ bệnh này bây giờ phổ biến lắm. Bà mở ngăn bàn tui mà coi, hơn chục cái thiệp mời đám cưới trong đó. Tui tính rồi, thà xin nghỉ ở nhà không ăn lương, còn hơn là đi làm mà mắc nợ. Bà nghĩ coi, với cái chồng thiệp ngất nghểu đó, tiền lương của tui làm sao đủ để mừng?”. Chị Ba vỗ đùi đánh đét: “Ông tài thiệt. Tui chịu thua ông luôn”.

Hai vợ chồng đang rôm rả tán dương tuyệt kế của Ba Đợi thì có tiếng chó sủa. Anh Ba vội chụp lấy cái mền trùm kín mít từ đầu tới chân rồi rên hừ hừ... Người đến nhà là chú Tám Keo làm chung phòng. Vợ Ba Đợi xăng xái ra đón: “Dạ, chú Tám ngồi chơi. Ông xã cháu bệnh nhiều quá nên không tiếp chuyện được, chú Tám thông cảm, bỏ qua cho...”. “Vậy chớ nó bệnh gì? Đi khám bác sĩ chưa?”. Vợ Ba Đợi lắc đầu, buồn bã: “Dạ, bác sĩ cũng bó tay. Ổng xin nghỉ không lương, nhà đã khó khăn càng khó khăn hơn...”. “Thôi, bây nói là chú gởi lời thăm nó nghen”- chú Tám đứng dậy cáo lui, mặt có vẻ buồn buồn.

Cả chú Tám và anh Ba đều là nhân viên bình thường, thu nhập mỗi tháng trên dưới 2 triệu bạc. Tằn tiện lắm thì mới đủ xoay xở. Vậy mà liên tục 2 tháng nay, tháng nào cũng có năm, bảy cái đám cưới. Đến tháng chạp này thì lại càng cao điểm khi chú nhận tới 11 cái thiệp mời. Có cái thiệp, chú đọc tên tuổi hai họ và cô dâu chú rể mà mãi chẳng nhớ đó là ai, quen biết thân sơ thế nào. Lúc đầu, chú còn bỏ phong bì mừng hai trăm, sau “giảm giá” còn một trăm rưỡi, rồi một trăm. Vậy mà tiền lương vẫn không đủ chi cho những “buổi tiệc bình dân với giá cắt cổ” ấy.

Hôm nay đám cưới con nhỏ thư ký giám đốc, không đi thì kỳ, mà đi thì không có tiền, chú định hỏi vay Ba Đợi vài trăm; nào dè, tình cảnh hai vợ chồng cũng thê thảm nên chú không dám mở lời. Nhưng không có tiền thì làm sao đi đám cưới? Chú nghĩ tới, nghĩ lui chán chê cũng không biết xoay xở thế nào, chỉ biết cười chua chát rồi “xuất khẩu thành... thi”:

Hôm nay đám cưới người dưng, Sao tim tôi nhảy cà tưng vậy trời!

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo