Một trong những điểm đáng chú ý là mở rộng bên sử dụng dịch vụ. Cụ thể, tại Luật Lâm nghiệp năm 2017, bên sử dụng dịch vụ là tổ chức, cá nhân hoạt động sản xuất, kinh doanh gây phát thải khí nhà kính lớn. Tuy nhiên thực tế, bên sử dụng dịch vụ không chỉ là cơ sở phát thải lớn mà còn có những doanh nghiệp bị thiếu hạn ngạch, cần mua tín chỉ carbon để bù trừ tối đa 30% hạn ngạch.
Bên cạnh đó, nhiều đối tác quốc tế có nhu cầu mua tín chỉ carbon rừng của Việt Nam như Liên minh LEAF và một số doanh nghiệp nước ngoài như Amazon, Eni... Chưa kể, nhiều doanh nghiệp trong nước tuy phát thải ít, không phải thực hiện kiểm kê nhưng có nhu cầu mua tín chỉ carbon rừng để thực hiện mục tiêu cam kết tự nguyện.
Theo Bộ Nông nghiệp và Môi trường, do tín chỉ carbon là sản phẩm mới, sẽ có nhiều biến động về giá khi thị trường phát triển, nhu cầu của bên sử dụng dịch vụ tăng... nên không quy định mức giá cụ thể. Bộ có thể đàm phán, báo cáo Thủ tướng quyết định mức giá cụ thể trên cơ sở tham khảo giá carbon trên thị trường cũng như các yếu tố liên quan khác trong trường hợp chuyển nhượng kết quả giảm phát thải, tín chỉ carbon rừng thuộc phạm vi 2 tỉnh trở lên.
Đối với rừng không thuộc sở hữu toàn dân như rừng trồng thuộc sở hữu của tổ chức, hộ gia đình, cá nhân, cộng đồng dân cư..., quy định mới cũng khuyến khích áp dụng hướng dẫn định giá carbon.
Bình luận (0)