TAND cấp cao tại TP. Hồ Chí Minh vừa xét xử phúc thẩm vụ án Nguyễn Đình Đạt (SN 1991, ngụ huyện Bình Chánh) về tội “Giết người”.
Từ một người hiền lành, chăm chỉ làm ăn, Đạt mất bình tĩnh khi nghe “hung tin” vợ lén lút qua lại với gã hàng xóm. Máu nóng trào lên khiến bị cáo nhất thời nổi nóng gây án mạng thương tâm.
Tại phiên tòa phúc thẩm, Nguyễn Đình Đạt ngồi lặng lẽ, khuôn mặt toát lên vẻ ân hận. Lời khai của Đạt và các tài liệu có trong hồ sơ vụ án tái hiện một bi kịch từ lối ứng xử của những người trong cuộc. Từ vùng quê nghèo, Nguyễn Đình Đạt rời xứ Nghệ vào TP. Hồ Chí Minh mưu sinh. Đạt lập gia đình với chị Hoàng Thị Tuyết, hai người có với nhau một mặt con và cùng ở phòng trọ dành cho công nhân lưu trú của một doanh nghiệp tư nhân trên địa bàn huyện Bình Chánh.
Cùng hoàn cảnh công nhân như vợ chồng Đạt là gia đình anh Nguyễn Đức Hiển (SN 1988) và chị Nguyên Thị Hương. Vợ chồng anh Hiển ở kế bên phòng trọ của Đạt, quá trình sinh hoạt hai gia đình quen biết, qua lại với nhau bình thường. Trong phút giây yếu đuối, chị Tuyết trót “phải lòng” anh Hiển. Hai người lén lút qua lại với nhau mà “một nửa” của họ không hề hay biết.
“Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, với sự nhạy cảm của người phụ nữ, chị Hương linh cảm chồng mình phản bội. Sau một thời gian theo dõi, chị Hương thấy cần thiết phải nói chuyện với Đạt. Khoảng 7 giờ 45 phút ngày 27/12/2016, chị Hương hẹn gặp Đạt tại quán cà phê và tiết lộ mọi chuyện.
Buổi nói chuyện được thu âm lại qua điện thoại. Sau đó, Đạt cùng chị Hương quay về nơi trọ và gọi anh Hiển qua phòng trọ số 3 gặp chị Tuyết để nói chuyện, làm rõ mối quan hệ tình cảm giữa chị Tuyết và anh Hiển.
Đạt mở máy điện thoại cuộc thoại giữa chị Hương và Đạt cho mọi người cùng nghe. Tuy nhiên, chị Tuyết và anh Hiển không thừa nhận. Cơn ghen tuông trỗi lên khiến Đạt không còn giữ được bình tĩnh, dùng tay trái tát vào mặt Tuyết rồi đuổi Hiển và Hương ra khỏi phòng trọ và đóng cửa phòng lại.
Đạt khai tại phiên tòa: Do không kiềm chế được bản thân nên bị cáo chạy đến tủ đựng đồ sinh hoạt, lấy con dao Thái Lan xông lại chỗ vợ đang nằm và lạnh lùng vung dao tấn công hướng từ trên xuống. Trong cơn tuyệt vọng, chị Tuyết lại gọi tên Hiển. Nghe nhắc đến tình địch, Đạt đâm thêm nhiều nhát trúng chỗ hiểm yếu khiến chị Tuyết bất tỉnh.
Chưa hả giận, Đạt tiếp tục cầm dao qua phòng trọ của Hiển tấn công kẻ “cắm sừng” nhưng Hiển dùng tay trái đỡ được nên chỉ trúng vào lòng bàn tay làm lưỡi dao bị gãy và rơi tại phòng trọ của Hiển. Đạt cầm cán dao rời khỏi khu nhà trọ và ném bỏ ở đầu hẻm để phi tang. Biết không thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật , Đạt đến Công an tự thú hành vi phạm tội.
Sau những cú đâm hiểm ác của chồng, chị Tuyết được một số người đưa đi cấp cứu nhưng do vết thương quá nặng nên mất trên đường đến bệnh viện.
Quá trình xét xử sơ thẩm, bị cáo Nguyễn Đình Đạt thừa nhận hành vi phạm tội, ăn năn hối cải. TAND TP. Hồ Chí Minh đã tuyên phạt Đạt mức án tù chung thân về tội “Giết người”. Đạt kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt để sớm về chăm sóc con nhỏ.
Tại phiên tòa phúc thẩm, Nguyễn Đình Đạt và vị luật sư bào chữa cho bị cáo cho rằng việc cấp sơ thẩm nhận định bị cáo ghen tuông vô cớ là chưa đúng. Thực tế việc ghen tuông là có căn cứ. Bị cáo là người hiền lành, chưa bao giờ gây sự. Theo bút lục số 96 bản tự khai ngày 27/12/2016 của bị cáo đã thể hiện, Đạt có nghi ngờ vợ ngoại tình từ hai tháng trước. Tuy nhiên, bị cáo vẫn kiềm chế, không gây gổ, chửi bới mà âm thầm tìm hiểu thêm chứng cứ để khuyên can vợ. Chị Tuyết cũng đã thừa nhận với Đạt việc Hiển qua phòng tự ý mở cửa vào lúc 3-4 giờ sáng. Trong khi đó, vợ Hiển có xác nhận hai người không phải quan hệ một lần mà nhiều lần... Hiển im lặng nhưng vợ bị cáo lại chối bỏ khiến cơn ghen tức của Đạt bùng lên...
Theo vị luật sư, cái chết của bị hại là hoàn toàn ngoài mong muốn của bị cáo. Đạt chỉ muốn Tuyết nhận lỗi và chấm dứt quan hệ với Hiển. Do bị hại không nhận lỗi nên bị cáo đã mất bình tĩnh dùng dao gây án.
Vị đại diện Viện KSND cấp cao tại TP. Hồ Chí Minh nhận định: Qua xét hỏi công khai đã thể hiện khi phạm tội, bị cáo Đạt tức giận nhất thời, không kiềm chế bản thân, sau khi phạm tội, bị cáo ra tự thú. Cha và ông nội của bị cáo có công cách mạng, ông nội được tặng thưởng nhiều huân chương. Bản thân bị cáo có con nhỏ. Cần áp dụng mức án tù có thời hạn là đủ răn đe giáo dục bị cáo, tạo điều kiện cho bị cáo cải tạo và có điều kiện nuôi dạy con.
HĐXX nhận định: Hành vi của bị cáo Đạt thể hiện ý thức coi thường pháp luật , coi thường tính mạng và sức khỏe công dân. Bị cáo có thể lựa chọn nhiều biện pháp xử sự khác phù hợp quy định pháp luật nhưng bị cáo không thực hiện, không kiềm chế được sự tức giận, thông tin nghe chưa được kiếm chứng rõ ràng, đã dùng dao đâm nhiều nhát làm chị Tuyết tử vong.
Do bị cáo và bị hại có một con chung, hiện bị hại đã chết, con nhỏ đang được ông bà nội chăm sóc. Để thực hiện chính sách khoan hồng của pháp luật, tạo điều kiện cho bị cáo cải tạo trở thành công dân tốt, HĐXX chấp nhận kháng cáo của bị cáo, sửa án sơ thẩm, giảm hình phạt cho bị cáo, xử bị cáo 20 năm tù như đại diện Viện KSND cấp cao tại TP. Hồ Chí Minh đề nghị.
Đạt lầm lũi lên xe về trại giam thụ án, bỏ lại sau lưng ánh mắt tiếc nuối, đau khổ của người thân. Vụ án cũng là bài học chung cho các cặp vợ chồng trẻ, hãy biết gìn giữ hạnh phúc, sống thủy chung và tôn trọng nhau...
(* Tên nhân vật đã được thay đổi)
Bình luận (0)