Thời khắc giao thừa đã tới, dâng nén tâm nhang lên bàn thờ đầy đủ bánh kẹo, mứt tết; mâm ngũ quả nhưng lòng tôi lại thấy hoang hoải, hoài niệm về những ngày xưa cũ, tuy thiếu thốn nhưng đầy ắp tình cảm yêu thương gia đình.
. Tôi tặng mẹ món quà là hộp hoa mẫu đơn thủ công, cầu chúc mẹ an vui, trường thọ
Vào những ngày giáp Tết, mẹ thường quảy gánh đi chợ Tết để bán chuối xanh, những nải chuối xanh mướt, còn nguyên râu trên đầu mỗi quả chuối. Mẹ bảo nhiều gia đình muốn năm mới nhiều lộc nên chọn chuối kỹ lắm, chuối phải xanh, quả phải đều nhau, đẹp, còn nguyên râu, tùy theo kích thước của bàn thờ mỗi nhà mà chọn nải to, nải nhỏ…
Nhơ sáng mùng 1 năm nào, cả nhà quây quần bóc chiếc bánh chưng xanh ăn cùng khoanh giò lụa, sau đó, mẹ lì xì mỗi đứa tôi một phong bao màu đỏ tươi, bên trong là tờ 500 đồng mới cứng cùng lời chúc cho các con năm mới mạnh khỏe, học giỏi. Chúng tôi, mỗi đứa một việc, cùng mẹ chuẩn bị mâm cơm cúng đầu năm mới, có thịt gà, dưa hành, giò chả, bánh đa nem, đỗ xào lòng gà và một bát canh bánh đa nấu. Bữa ăn đầu năm đơn giản, ấm áp cùng mùi nhang thơm dìu dịu đi vào tiềm thức của tôi khiến tôi nhung nhớ mãi tới sau này.
Con cháu quây quần cùng mẹ bên mâm cơm
Khi chị gái tôi lấy chồng, tôi phải ngủ trông nhà cũ (lúc bấy giờ nhà tôi ở hai nhà, cách nhau tầm hai cây số). Mùng 1 thức giấc, tôi nghe tiếng chúc mừng năm mới từ bên nhà hàng xóm vọng sang. Bố mẹ, con cái họ quây quần bên mâm cơm đầu năm mà tôi thấy tủi thân vô cùng. Từ đó, dù có đi đâu hay làm gì nhưng nhất quyết cứ đến Tết là tôi về bên người mẹ yêu thương, hết lòng vì con cái. Tôi từ bỏ mọi cơ hội phát triển sự nghiệp ở thành phố lớn, trở về quê tìm một công việc vừa đủ ăn nhưng vào những ngày Tết, tôi được ở bên chăm sóc mẹ và gần các anh chị em trong nhà.Tu y cuộc sống có vất vả nhưng lòng tôi thấy bình an và hạnh phúc. Với tôi, như thế là quá đủ.
Tết nay đã khác xưa nhiều. Không còn cảnh "no dồn đói góp", cả năm đến Tết mới được ăn uống đủ đầy. Chúng tôi cũng đã lập gia đình riêng, mẹ đã già yếu đi nhiều, ở cùng với vợ chồng người em trai út. Đã thành lệ, cứ chiều mùng 1, bốn chị em tôi tập trung sang nhà mẹ ăn bữa cơm đầu năm sum vầy. Mỗi người một chân một tay làm mâm cơm cúng như khi xưa còn bé. Mẹ tôi mừng tuổi cho các con cháu cầu mong một năm mới mạnh khỏe, bình an. Cả năm mấy chị em đều bận rộn với cơm áo gạo tiền, không mấy khi được tụ họp đông đủ, nên đây là cơ hội để cùng nhau ôn lại những kỉ niệm của những ngày xưa, cùng nhau nói những câu chuyện vui và những mong ước tốt đẹp vào một năm mới làm ăn tấn tới.
"Mỗi mùa xuân sang, mẹ tôi già thêm một tuổi... ", lời bài hát Mừng tuổi mẹ do nhạc sĩ Trần Long Ẩn sáng tác khiến cho tôi mỗi lần nghe đều thấy nao lòng. Tôi vừa mong vừa sợ nàng xuân đến. Mỗi lần sang thăm mẹ, tôi đều không dám nhìn mẹ kỹ. Tóc mẹ bạc đi nhiều, da nhăn nheo, mỗi năm nhiều căn bệnh tuổi già lại thi nhau tìm tới khiến mẹ yếu hơn.
Sinh, lão, bệnh, tử không ai tránh được. Nhưng tôi vẫn cầu mong ơn trên cho mẹ tôi mạnh khỏe và sống thật lâu, vui vẻ bên con cháu.
Bình luận (0)