Má tôi ở Trà Vinh vừa gọi điện thoại lên bảo tôi xin phép nghỉ việc mấy hôm để về cho người ta “coi mắt”. Tôi bảo không được vì mới vừa nghỉ Tết xong, vả lại lúc này có nhiều đơn hàng nên phải tranh thủ làm. Nghe vậy, má tôi nói: “Không cho nghỉ thì bỏ luôn, về dưới này làm ruộng ăn”. Tôi năn nỉ: “Không được đâu má ơi, về dưới làm ruộng dễ gì kiếm được 3 triệu đồng mỗi tháng”. Má tôi nghe vậy thì làm thinh.
(Ảnh chụp tại một khu nhà trọ công nhân ở phường Linh Trung, quận Thủ Đức- TPHCM). Ảnh: HỒNG ĐÀO
Ăn trước, trả sau
Tuần trước, lãnh lương xong, 2 chị bạn tôi đã quyết định... dứt áo ra đi. Một chị chuyển qua giúp việc nhà cho một người nước ngoài ở quận 7 - TPHCM vì “được bao ăn, bao ở”; còn chị kia trẻ hơn thì úp úp, mở mở: “Bà chị họ mình lấy chồng bên Đài Loan, vừa rồi chị về ăn Tết và rủ mình qua bên đó cho có chị, có em. Thôi thì cứ thử vận may một lần xem sao chớ ở bên này làm mướn hoài, ăn còn không đủ, lấy đâu mà phụ giúp gia đình?”. Đáng nói là, không chỉ có 2 chị bạn tôi nghỉ việc bởi phòng nhân sự vừa đăng thông báo tuyển dụng “không giới hạn thợ may công nghiệp”.
Nếu chỉ ăn thôi thì dư...
Nói đến đây, chị nghẹn lời. Chúng tôi cũng lặng đi.
Câu hỏi “Làm thế nào để sống với mức lương tối thiểu?” lại làm ray rứt.
Cần nhiều thứ Anh Nguyễn Văn Nam, đang làm việc tại một công ty ở quận Thủ Đức - TPHCM, đưa ra một bảng khảo sát chi tiêu mà anh và bạn bè đã thực hiện để phục vụ đợt tăng lương đầu năm 2013 của công ty. Các khoản chi cụ thể là: Ăn sáng 30 ngày, mỗi ngày 10.000 đồng, vị chi là 300.000 đồng. Buổi trưa ăn ở công ty nên không tốn tiền. Bữa tối mỗi ngày 20.000 đồng, 30 ngày là 600.000 đồng. Tiền nhà 600.000 đồng; tiền điện, nước, gas, mắm, muối: 300.000 đồng; nhu yếu phẩm (xà phòng tắm, giặt, gội...) 100.000 đồng; tiền xăng 200.000 đồng; tiền đám tiệc (cưới hỏi, thôi nôi, sinh nhật...) trung bình khoảng 300.000 đồng; các khoản linh tinh (cắt tóc, vá xe, sửa xe...) 100.000 đồng. Các bạn nữ thì thêm khoản áo quần, son phấn 100.000 đồng... “Cộng chung tất cả các khoản là từ 2,5 triệu đến 2,6 triệu đồng. Nếu tiền lương 3 triệu đồng thì các bạn còn dư được 400.000 đồng phòng khi hữu sự. Tuy nhiên, với mức chi phí cho cuộc sống như vậy thì các bạn phải không đi chơi, không ăn quà vặt, không xem phim, không đọc báo, không xem tivi, khó có thể có chồng, có vợ; nếu có chồng, vợ rồi thì khoan vội có con; nếu có con rồi thì không thể cho con đi học... Các bạn cũng không được đau ốm bệnh hoạn, không có bạn bè, không thể quan tâm đến người thân, người ở xa không thể về thăm nhà...”- Nam kết thúc một cách hóm hỉnh. |
Bình luận (0)