. Trong khi các hãng phim tư nhân đều bắt đầu sản xuất phim bằng cách tận dụng nguồn lực kỹ thuật sẵn có ngoài xã hội, vì sao Chánh Tín lại chọn cách xây dựng cơ sở vật chất trước?
- Hiện nay hãng phim tư nhân nào cũng phải đi thuê mướn máy móc, tốn khoản kinh phí khá lớn, lại bị động và không có được những kỹ thuật hiện đại như mình mong muốn. Với Chánh Tín, chúng tôi muốn bắt đầu một cách căn cơ. Có máy móc và phim trường và có được một nửa số vốn đầu tư làm phim lâu dài, vừa phục vụ mình, vừa có thể cho thuê. Kinh doanh điện ảnh với tôi không phải chỉ là làm một bộ phim có lời ngay. Một hãng phim muốn tồn tại lâu dài phải có nhiều cách kinh doanh. Hơn nữa, "dục tốc bất đạt", chuẩn bị nền tảng càng chu đáo thì việc sản xuất càng chuyên nghiệp.
* Hãng phim CT có quan tâm đến việc đào tạo đội ngũ làm phim chuyên nghiệp?
- Hiện nay nhân sự chủ yếu của CT ngoài tôi còn có một người cháu tên Jimmy Nghiêm, võ sĩ wushu, một diễn viên phim action ở Mỹ, từng đóng chung với Lý Liên Kiệt, Mel Gilson..., các nhân viên kỹ thuật đều là con em trong gia đình và bạn bè tốt nghiệp ở các trường điện ảnh nước ngoài. Trong tương lai, chúng tôi sẽ xin giấy phép tổ chức các lớp đào tạo cấp tốc về diễn viên, chuyên viên kỹ thuật, quay phim, nhân viên phục vụ đoàn làm phim... Nguồn tuyển ban đầu là những người đã có kiến thức cơ bản về nghề này. Tiến tới chúng tôi sẽ đào tạo nhân sự ngay từ đầu nếu Nhà nước cho phép hãng phim tư nhân mở trường điện ảnh.
. Anh có thể cho biết về bộ phim đầu tiên? CT sẽ tập trung vào những đề tài, thể loại phim nào?
- Phim đầu tiên của hãng thuộc thể loại hành động (action), CT sẽ hợp tác với nước ngoài để sản xuất bộ phim này. Không chuyên hẳn nhưng loại phim chủ yếu mà CT nhắm tới sẽ là phim bi kịch và phim hành động. Song song là thể loại phim hướng về giới trẻ, khai thác sâu những khía cạnh tình yêu, khát vọng cuộc sống, nghề nghiệp và tương lai của họ.
. Khó khăn với nhiều hãng phim hiện nay là thiếu kịch bản hay. Với hãng CT, công việc này được chuẩn bị như thế nào?
Chúng tôi có hai nguồn cung cấp kịch bản chính: Từ nước ngoài do các tác giả người Việt hoặc người nước ngoài từng sống, hiểu biết sâu về Việt Nam viết và nguồn kịch bản đặt hàng các nhà văn, nhà biên kịch trong nước. Bản thân tôi đã viết được ba kịch bản phim dành riêng cho hãng.
. Khi chuẩn bị làm phim, anh đắn đo nhất điều gì?
- Tôi không sợ sự cạnh tranh giữa các hãng mà sợ nhất thị hiếu của khán giả. Khán giả hiện nay được xem rất nhiều loại phim nước ngoài trên truyền hình, băng đĩa và rạp chiếu phim, trình độ thưởng thức cao, nếu phim Việt Nam làm không tốt, khán giả sẽ nhìn thấy rất cụ thể những yếu kém từ kịch bản, kỹ thuật, diễn viên... Nhưng tôi tin người Việt Nam đi xem phim không phải vì “kỹ thuật cao", mà chính là bộ phim nói điều gì; có gửi gắm được những vấn đề của chính người Việt mình không; có mang tính dân tộc từ phong tục tập quán đến sinh hoạt hằng ngày không... Chính những điều đó mới là cái để chúng ta có thể "đối thoại" được với thế giới, bởi phim Việt Nam không chỉ để chiếu trong nước mà còn chiếu cho người Việt ở nước ngoài và cả người nước ngoài xem.
. Bao nhiêu năm làm diễn viên, nay trở thành giám đốc của một hãng phim, liệu trách nhiệm quá nặng nề ấy có làm một nghệ sĩ như anh cảm thấy mệt mỏi?
- Tôi có nhiều đồng sự cùng chia sẻ sự nặng nhọc đó. Đầu tư kinh doanh điện ảnh là rất mạo hiểm, đòi hỏi tiền bạc, kinh nghiệm, tâm huyết, và cả sự hy sinh. Quan trọng là mình phải biết chọn người, giao việc đúng sở trường. Những việc như viết kịch bản, đạo diễn, hay làm diễn viên thì thuộc về chuyên môn nằm sâu trong máu của mình rồi. Sau này, nếu có hãng phim khác mời đóng vai diễn thích hợp tôi vẫn sẵn sàng thu xếp công việc ở hãng CT để nhận.
. Nặng nhọc và mạo hiểm như thế, sao anh vẫn quyết định thành lập hãng phim riêng?
- Hơn 30 năm tnrớc, tôi đã ôm ấp dự định mở hãng phim riêng. Năm l992, khi Nhà nước cho phép tư nhân hợp tác làm phim tôi đã làm được 3 phim (Chiếc mặt nạ da người. Bản tình ca cuối cùng. Ngôi nhà oan khốc) đều có doanh thu khá và có phim được giải thưởng. Nhưng khi ấy tôi chỉ là người đi làm thuê, phải chịu biết bao nhiêu phiền phức. Còn bây giờ ở tuổi tôi, nếu đi đóng phim, cho các hãng khác cũng rất khó tìm được vai diễn phù hợp. Nhà nước cho phép gia đình, bạn bè ủng hộ, tôi quyết định lập hãng phim vừa hợp với ý nguyện bao năm nay vừa có nơi để mình được tiếp tục làm điện ảnh, làm những điều mình tâm huyết.
Bình luận (0)