Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP E-paper

"Nhiều lúc tôi nghĩ quẩn vì thấy chồng khổ quá"

Bài và ảnh: Chí Nguyên

Từ lá thư bạn đọc gửi về Báo Người Lao Động, phóng viên tìm đến Bệnh viện Quân y 175.


Người cần được chia sẻ là bà Nguyễn Thị Thanh (SN 1968, ngụ xã Đông Thạnh, TP HCM). Mang trong mình nhiều căn bệnh nặng, bà Thanh sống cùng chồng trong cảnh đặc biệt khó khăn.

Sau ca lọc máu, bà Thanh mệt lả, nằm dài trên ghế đá hành lang. Cạnh bên, ông Trần Ngọc Dũng (SN 1960) đứng dậy khi thấy khách, nở nụ cười hiền lành rồi đỡ vợ ngồi dậy. Bà Thanh gượng gạo cười, còn hỏi thăm tôi đi đường xa có mệt không. Nhưng một lát sau, câu chuyện chùng xuống, nước mắt bà khẽ rơi.

Bà kể, vợ chồng có 2 con gái làm công nhân ở Đồng Nai. Cuộc sống con cái cũng chật vật, khi nào có tiền thì gửi về phụ thêm, còn lại 2 vợ chồng tự xoay xở. Từng có một ngôi nhà, nhưng vì bệnh tật, phải bán để lo chạy chữa. Từ đó, họ thuê phòng trọ nhỏ để nương nhau sống qua ngày.

"Nhiều lúc tôi nghĩ quẩn vì thấy chồng khổ quá" - Ảnh 1.

Giữa hành lang bệnh viện, ông Trần Ngọc Dũng khẽ đỡ vợ ngồi nghỉ sau ca lọc máu

Gánh nặng mưu sinh đặt lên vai ông Dũng. Chạy xe ôm, mỗi ngày ông kiếm được nhiều lắm là 200.000 đồng, tháng khá cũng chỉ 2-3 triệu đồng. Trong khi riêng chi phí lọc máu cho vợ đã 4-5 triệu đồng/tháng, chưa kể thuốc men ngoài danh mục, ăn uống, đi lại.

Đều đặn vào thứ ba, năm, bảy, ông Dũng dậy từ 2 giờ sáng, chuẩn bị rồi chở vợ đi bệnh viện. Ngày thường, ông nấu cơm sẵn để vợ ở nhà, còn mình rong ruổi cả ngày ngoài đường đến chiều tối mới trở về. Nhịp sống cứ lặp đi lặp lại, đầy nhọc nhằn và lo âu.

Trong hồ sơ bệnh án, bà Thanh mang nhiều chẩn đoán nặng: nhồi máu não, cao huyết áp thứ phát, rối loạn nhịp tim, hở van hai lá và nặng nhất là suy thận mạn giai đoạn cuối. Mỗi lần lọc máu, bà gần như kiệt quệ. Có khi, bà bật khóc: "Nhiều lúc tôi chỉ muốn chết đi, vì thấy chồng quá khổ vì mình".

Ngồi cạnh, ông Dũng lặng lẽ nắm tay vợ. Trong ánh mắt, vừa có sự mệt mỏi, cam chịu, vừa sáng lên tình thương và sự nhẫn nại. Ông chỉ nói một câu ngắn: "Còn lo được cho bà ấy thì tôi vẫn chưa dám dừng lại".

Giữa dòng người tấp nập ở bệnh viện, đôi vợ chồng ấy vẫn lặng lẽ chống chọi nghịch cảnh. Không than vãn, không ồn ào, họ bám víu vào nhau bằng sự kiên cường và tình thương giản dị - thứ ngôn ngữ chẳng cần nói thành lời cũng khiến người ta lặng đi.

Mọi đóng góp, bạn đọc có thể đến trực tiếp trụ sở Báo Người Lao Động tại số 127 Võ Văn Tần, phường Xuân Hòa, TP HCM hoặc gửi vào số tài khoản: 117000004884, Báo Người Lao Động, tại: Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - CN TP HCM, nội dung: Ủng hộ bà Nguyễn Thị Thanh, TP HCM. 

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo