Theo đó, kháng nghị TAND cấp cao xử lại theo hướng không áp dụng điều 47 Bộ Luật Hình sự và tăng hình phạt đối với Phú Minh Hòa; không áp dụng hình phạt cảnh cáo với Đặng Thị Thu Hương mà áp dụng khoản 3, điều 165 Bộ Luật Hình sự để xét xử về tội “Cố ý làm trái các quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và áp dụng hình phạt tương xứng.
Theo nội dung vụ án, ngày 30-1-2015, Phú Minh Hòa đến Chi nhánh Mạc Thị Bưởi nhận 17 tỉ đồng để đi giao dịch khách hàng theo chỉ đạo của cấp trên. Sau khi nhận tiền, quá trình áp giải tiền từ Chi nhánh Mạc Thị Bưởi đến Ngân hàng Shinhanbank, Hòa đã không thực hiện đúng quy trình, tạo điều kiện cho Nguyễn Lê Kiều Quang (giám đốc Phòng Giao dịch Hòa Hưng, đã bỏ trốn) chiếm đoạt số tiền trên rồi bỏ trốn.
Ngoài hành vi trên, quá trình điều tra còn thể hiện từ năm 2011 đến khi xảy ra vụ án, Hòa đã lập khống 9 hồ sơ tín dụng cho vay, trong đó 1 bộ hồ sơ đã tất toán, giúp Quang chiếm đoạt 8,35 tỉ đồng.
Đối với Đặng Thị Thu Hương, quá trình điều tra xác định trong thực hiện nhiệm vụ được giao, khi Nguyễn Lê Kiều Quang yêu cầu ký tên phần cán bộ tín dụng tại 4 hồ sơ tín dụng, Hương thấy có đầy đủ chữ ký, chứng từ nên đã ký mà không thực hiện trách nhiệm của cán bộ tín dụng, không thẩm định hồ sơ người vay, nội dung vay... Từ đó, Quang đã sử dụng các hợp đồng này giải ngân, chiếm đoạt 3,7 tỉ đồng của ngân hàng.
Với hành vi phạm tội nêu trên, xử sơ thẩm, TAND
TP HCM đã tuyên phạt Phú Minh Hòa 22 năm tù về các tội “Tham ô tài sản” và “Cố ý làm trái các quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”. Riêng Đặng Thị Thu Hương chỉ bị phạt cảnh cáo về tội “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng”.
Theo nhận định của VKSND Cấp cao tại TP HCM, trong vụ án này, hành vi phạm tội của Hòa là đặc biệt nguy hiểm. Ngoài việc giúp sức tích cực cho Quang chiếm đoạt trên 8,3 tỉ đồng, bị cáo còn làm thiệt hại của Agribank 17 tỉ đồng, đến nay chưa khắc phục được. Bị cáo chỉ có một tình tiết giảm nhẹ là “thành khẩn khai báo” nhưng tòa án cấp sơ thẩm lại áp dụng điều 47 Bộ Luật Hình sự (chỉ áp dụng khi có 2 tình tiết giảm nhẹ trở lên - PV) để xét xử bị cáo mức án của khung hình phạt liền kề nhẹ hơn là không đúng quy định của pháp luật.
Đối với bị cáo Hương, quá trình thực hiện nhiệm vụ được giao đã không thẩm định 4 bộ hồ sơ tín dụng xin vay 3,7 tỉ đồng do Quang lập mà còn cố ý ký tên vào phần cán bộ tín dụng rồi nhập dữ liệu lên hệ thống thanh toán nội bộ, tạo điều kiện cho Quang chiếm đoạt số tiền trên. Hành vi của Hương là cố ý không làm đúng chức trách, nhiệm vụ của mình, phạm vào tội “Cố ý làm trái...” nhưng bản án sơ thẩm tuyên “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” là không đúng. Về phần hình phạt, bản án sơ thẩm áp dụng khoản 2, điều 285 Bộ Luật Hình sự có mức án từ 3-12 năm để xét xử bị cáo nhưng khi tuyên lại là cảnh cáo.
Bản án sơ thẩm nhận định bị cáo Hương chỉ có một tình tiết giảm nhẹ nhưng cũng áp dụng điều 47 Bộ Luật Hình sự để quyết định hình phạt của bị cáo ở khung hình phạt liền kề. Ở khung hình phạt này cũng không có hình thức phạt cảnh cáo như bản án sơ thẩm đã áp dụng…
Bình luận (0)