Mặc dù đã hơn 10 năm từ ngày con tốt nghiệp ra trường và chọn TP HCM để làm việc nhưng con vẫn được má chu đáo gửi từ quê lên bao nhiêu là món đồ, trong đó có những gói cà phê chan chứa tình yêu thương.
Nhớ ngày xưa, cuộc sống ở quê còn nhiều khó khăn, má luôn bận đầu tắt mặt tối với ruộng vườn. Thế nhưng, biết con thường học bài khuya, cần cà phê để tỉnh táo, má vẫn đều đặn gửi cho con.
Bên cạnh việc dặn dò nhớ bảo trọng, đừng có cố thức khuya nhiều kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe, má còn khuyên nếu uống cà phê để đầu óc tỉnh táo thì nên dùng chừng mực, đừng lạm dụng, bởi vì cái gì nhiều quá cũng không tốt.
Mỗi khi mở những gói cà phê do má gói cẩn thận từng túi, thấy những dòng chữ dặn dò từng chút một, mắt con rưng rưng và thương má vô cùng. Bởi má đâu biết chữ, má nhờ đứa cháu hàng xóm viết giùm.
Những lần về quê rồi lên xe vào lại thành phố, trong những thứ quà quê mà má gói ghém bỏ vào ba lô cho con vào biếu bạn bè cùng phòng trọ, chắc chắn không thể thiếu những hộp cà phê.
Bao đêm học bài khuya hay mỗi sáng sớm thức dậy, pha những ly cà phê thơm lừng vấn vương sợi khói, con nhớ về bóng hình má tảo tần. Thưởng thức từng giọt nồng nàn, con cảm tưởng như má đứng bên con vỗ về ân cần.
Má ơi, trên đời này không ai hiểu và thương con bằng má. Con biết mặc dù xa nhà nhưng sợi dây gắn kết giữa con và gia đình luôn bền chặt bởi những gói cà phê mà má gửi cho con.
Chính hương vị ấy đã làm lay động trái tim của đứa con xa quê, giúp con có thêm động lực tinh thần để cố gắng, nỗ lực nhiều hơn. Con biết ơn má vì má đã tiếp thêm cho con năng lượng để vững bước trên đường đời…
(Bài dự thi cuộc thi "Cảm tưởng về cà phê - trà Việt" thuộc chương trình "Tôn vinh cà phê - trà Việt" lần 2, năm 2024 do Báo Người Lao Động tổ chức).
Bình luận (0)