Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: Tư liệu
Xin kính lên bác Võ Nguyên Giáp
Hỡi núi hổ mây che nhà thung gió giật
Bão xô cây nghĩ mà ngậm ngùi thay
Mây phủ núi mà lòng thêm đau đớn
Cõi trăm năm trời sao nỡ khắt khe
Cơ một phút mà đời mau mắn lạ
Một con người cuộc đời không có gì lạ
Nhưng sao dân đau, thương mến đến tột cùng
Một cuộc đời không có chút vàng son
Nhưng tên tuổi đã đi vào sử sách
Võ Nguyên Giáp một anh hùng khí phách
Khắp năm châu bốn biển biết tên người....
(Bạn đọc Báo Người Lao Động)
Kính tướng Giáp
Khí phách một đời vác Quốc kỳ
Anh cả quân đội đã ra đi
Cả một thế giới cùng thương tiếc
Vị tướng bao dung cách trị vì
Kìa trận Biên Phủ vang khắp chốn
Đến trận bảy lăm vẫn còn uy
Dấu ấn công Người luôn sáng chói
Dân Việt muôn đời mãi khắc ghi!
Nguyễn Trường Giang
Một cụ bà bật khóc sau khi viếng Đại tướng. Ảnh: Nguyễn Quyết
Không đề
Muôn triệu con tim tuôn trào lệ
Năm châu bè bạn nhớ đến người
Đại tướng kính yêu về với Bác
Tướng tài an nghỉ giấc nghìn thu
Kính viếng Đại tướng mấy vần thơ
Thay nén hương thơm con cầu nguyện
Yêu lắm người ơi mắt lệ nhòa.
Trần Thanh Lâm
Không đề
Được tin cụ Giáp qua đời
Làm cho cả nước muôn lời tiếc thương
Lập công vang khắp chiến trường
Làm nên kỳ tích phi thường vẻ vang
Pháp thua trong sự ngỡ ngàng
Mỹ thua trong sự bẽ bàng đau thương
Thế giới ca ngợi tuyên dương
Vinh danh vị tướng quật cường giỏi giang
Viết nên trang sử vẻ vang
Làm cho cờ đỏ sao vàng tung bay
Việt Nam có được ngày nay
Có công của cụ rất dầy rất cao
Hay tin cả nước nghẹn ngào
Thế giới tiễn biệt đồng bào tiếc thương.
Lã xuân quý
Dưới đây là một phần nhỏ trong vô số những bài thơ đã được đăng trên các báo mạng, trang mạng xã hội và các diễn đàn, trang mạng khác... khiến cho người đọc xúc động trước sự yêu mến, kính trọng, ngưỡng mộ của mọi tầng lớp nhân dân dành cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Chỉ mấy phút sau khi trái tim Người ngừng đập
Báo, đài chưa có thông tin
Cộng đồng mạng thức trắng đêm, triệu triệu người chia sẻ
Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua đời
Tình cảm- Lòng Dân không biên giới.
Ở khắp các phố xá, làng quê những bàn thờ lập vội
Không có ảnh chân dung lấy ảnh từ báo mới
Lồng khung trang trọng đặt thờ
Mọi người đến dâng hương lặng lẽ
Lòng Dân- Nặng nghĩa nặng tình.
Các cháu thanh niên, học sinh
Những người lính già suốt đêm không ngủ
Chỉ đến đứng lặng im trước cửa
Vĩnh biệt vị Đại tướng kính yêu
Lòng Dân- chung thủy trước sau.
Cứ ngày ngày hàng nghìn người trật tự theo nhau
Chỉ mong đến lượt mình vào thắp hương ở ngôi nhà Đại tướng
Tất cả đều chỉnh tề không cần ai hướng dẫn
Chỉ đi theo mệnh lệnh trái tim
Lòng Dân- Sức mạnh vô biên.
Nguyên Thứ trưởng Đỗ Quý Doãn
(Hà Nội, đêm 6-10-2013)
Vị tướng già
Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng còn ai nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình
Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù
Trong góc vườn mùa thu
Cây lá cũng như ông lặng lẽ
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây
Ông ra đi
Và...
Ông đã về đây
Đời là cuộc hành trình khép kín
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến
Là một trời nhớ nhớ với quên quên
Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi
Bầy ngựa chiến đã chân chồn, gối mỏi
Đi về miền cát bụi phía trời xa
Ru giấc mơ của vị tướng già
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở
Một chân ông đã đặt vào lịch sử
Một chân còn vương vấn với mùa thu.
Đại tá- nhà thơ Anh Ngọc
Ảnh: Đại tá Trần Hồng
Vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Cả nước nghẹn ngào nghe tin Cụ đi xa...
Cho con viết đôi dòng chào vĩnh biệt,
Bằng con tim và tấm lòng tha thiết,
Đến với Người, vị Đại Tướng tài ba.
Cả cuộc đời là bản anh hùng ca
Cụ luôn sống hết mình vì Tổ quốc.
Cùng toàn dân đánh tan quân xâm lược
Đem hòa bình cho đất Việt Nam ta.
Trí, Dũng, Nhân trong Cụ thật bao la.
Là Anh Cả nhưng tấm lòng giản dị,
Chỉ bảo ân cần đến từng chiến sỹ.
Vị Tướng quân mà rất đỗi hiền hòa.
Chiến thắng Điện Biên vang dội bay xa,
Cả thế giới tự hào và khâm phục.
Chiến dịch Hồ Chí Minh, thống nhất đất nước,
Độc lập - Hòa bình, thế giới ngợi ca.
Dẫu biết rằng Cụ sẽ mãi đi xa,
Dù tin ấy không ai hề mong đợi.
Nhưng khi nghe, muôn triệu người chới với,
Lòng nghẹn đau, nước mắt chảy nhạt nhòa...
Kính cẩn nghiêng mình, xin tiễn biệt vị Đại Tướng huyền thoại!
Thiếu tá Đặng Nga
Hàng triệu người tự cài lấy băng tang
(Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp)
Ôi! Vẫn biết phút giây này sẽ đến
Mà làm sao tim vẫn nghẹn nên lời
Vị tướng tài bao triệu người quý mến
Trái tim Người ngừng đập... Việt Nam ơi!
Tin buồn đưa giữa chiều tối đất trời
Tin buồn đưa đến muôn nơi trái đất
Tin buồn đưa ngỡ chưa là sự thật
Vị tướng tài! Nay đã mất rồi sao?
Từng hàng tre ngỡ như cũng lao xao
Từng trái tim thấy nghẹn ngào thương tiếc
Bữa cơm tối từng nhà dừng ăn tiếp
Cháu ngây thơ ngơ ngác biết chuyện gì?
Vẫn hiểu rằng vòng tử biệt sinh ly
Chẳng ai thoát, chẳng có gì níu được
Đời nhân hậu mấy ai so sánh được
Thế kỷ đời điều mong ước nhân gian!
Khu rừng xưa nghe vọng tiếng suối ngàn
Tên anh Văn vẫn vọng vang bờ cõi
Quân lệnh đầu tiên rõ từng tiếng nói
Phai Khắt, Nà Ngần chói lọi sử xưa...
Đờ Cát gục đầu, hai cánh tay đưa
Từ dưới hầm lên vẫn chưa hiểu nổi
Là tướng phương Tây không ngờ phút cuối
Thành hàng binh cúi đầu dưới sao vàng
Cầu Hiền Lương chia cắt Bắc Nam
Cuộc chiến mới với vô vàn gian khó
Lời Bác Hồ trong tim ai khắc rõ
"Không có gì quý hơn độc lập, tự do!"
Pháo đài bay? Ta thiêu chúng ra tro!
Vua chiến trường? Ta đập bò ra hết!
Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết...
Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song.
Nhật lệnh tuyệt vời, dân tộc chờ mong
Thần tốc nữa lên! Vang trong quân ngũ!
Táo bạo nữa lên! Từng giây tranh thủ...
Giải phóng miền Nam! Một nửa cõi bờ...
Khúc khải hoàn rộn rã nhạc và thơ
Quốc kỳ tung bay ước mơ đã thoả
Vị tướng tài thấy nỗi niềm sao lạ
Trong ngày vui như thấy có Bác về...
Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tạm quên chiến trường quay về cuộc sống
Đảng giao việc gì không hề nao núng
Dù có tạm quên gươm súng, sa bàn...
Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Tuổi tác càng cao lại càng đức độ
Bên người lính xưa chia từng cảnh ngộ
Giữa những gian nan vẫn tỏ tim hồng
Ôi! Vị tướng tài rạng rỡ núi sông
Sử vàng mãi ghi chiến công lừng lẫy
Lễ tang Người... có thể không đến đấy...
Hàng triệu người... tự cài lấy băng tang...
Thầy giáo Lê Thống Nhất
Những hình ảnh về Đại tướng còn lưu giữ trong chùa An Xá. Ảnh: Tr.Thường
Không đề
Kính mong Người yên nghỉ
Bác đi lặng lẽ một chiều thu
Về với Hùng Vương, với cụ Hồ
Con nghe hồn Nước nghiêng tiễn Bác
Xin kính dâng Người đôi lời ru...
Bác ngủ ngon nhé, Bác của con
Bác của muôn người, của nước non
Mùa thu đưa Bác vào hồn đất
Kính mong Bác ngủ giấc thật tròn.
Khi Bác điều quân thắng vang trời
Con còn chưa khóc tiếng chào đời
Nhưng trong hòa bình con mãi nhớ
Ơn Bác vô cùng, Bác yêu ơi!
Trịnh Thu Trang
Vĩnh biệt Bác
Biết rằng tuổi Bác đã cao
Sức cùng lực kiệt ốm đau tuổi già
Cũng sẽ đến lúc rời xa
Cháu con Dân tộc Quốc gia Đảng đoàn
Mà sao nước mắt của con
Xót xa thương tiếc héo hon chảy vào
Ngọn cờ chiến dịch năm nào
Còn bay trước gió, Bác sao đã rồi
Hồn thiêng sông núi Bác ơi
Giúp cho dân Việt sướng vui vững bền
Khương MB
Thế giới đau thương
Dòng người đổ về Quảng Bình
Dòng người đi về Ba Đình
Cây không lay, bóng người lặng lẽ
Số nhà 30 Hoàng Diệu đẫm lệ
Thương tiếc Bác đi xa!
Một con người tài hoa,
Một người con huyền thoại
Dân tộc Việt Nam sinh ra và tồn tại
Bàn tay người chèo lái, giữ gìn!
Ơi thiên tài của dân
Đứng thẳng lên từ chân đất, đầu trần
Làm bao kẻ thù thất bại
Cả một đời vun lộc cây, hoa trái
Vì công bằng, lẽ sống, niềm tin
Không riêng tư tính toán nhỏ nhen
Không đòi hỏi cấp cao, cấp thấp
Bác ra đi, cả thế giới bàng hoàng
Trong đau thương dân tộc
Triệu triệu con tim thổn thức
Vì từ nay chẳng thấy Bác, Bác ơi!
Vầng trán thông minh, chan chứa tình người
Tim còn đập là lo về dân, về nước
Những tồn, vong nếu cháu con đi ngược
Bốn ngàn năm sẽ chìm đắm tức thời!
Nén nhang thơm kính viếng Bác , Bác ơi!
Nơi Tiên Cảnh, người ra đi thanh thản
Chân lý muôn đời những nhà cách mạng
Sẽ soi đường cho con cháu noi theo.
linhdangnhi@...
Ảnh: Đại tá Trần Hồng
Nhớ Bác Võ Nguyên Giáp
Thôi rồi, Bác đã ra ra đi !
Nước về biển rộng nói gì nữa đây
Mà sao buổi sớm mai này
Sông kia cũng lặng, gió mây cũng dừng.
Ai đi chính chiến đã từng
Nhớ “Anh Văn” thuở chung lưng chiến trường
Con chưa nếm mật nằm sương
Vẫn nhòa mắt lệ tiếc thương anh hùng.
Quê hương từ buổi lao lung
Gà không gáy sáng, chim cùng lối bay
Xích xiềng trói chặt bàn tay
Gót giầy xâm lược xéo dày non sông
Đội quân cảm tử tiền phong
Bác khai sinh dưới ánh hồng cờ sao
Nhóm lên ngọn lửa phong trào
Toàn dân chung sức đi vào đấu tranh
Càng qua chiến đấu trưởng thành
Bốt đồn quân giặc tan thành khói mây
Trăm năm về lại một ngày
Điện Biên chiến thắng cờ bay rợp trời.
Bác Võ Nguyên Giáp, bác ơi!
Điện Biên gióng động đất trời năm châu
Việt Nam giương ngọn cờ đầu
Đứng lên thuộc địa mưu cầu tự do.
Non sông rộn tiếng reo hò
Nhớ người ngã xuống dành cho đất này
Nâng vành hoa đỏ trên tay
Lòng đau Bác nghĩ những ai không về
Dẫu lo việc nước trăm bề
Quà cho lính trẻ, thư về quân xa
Nghĩa tình chiến sĩ xông pha
Như người Anh cả, như Cha tinh thần.
Trọn đời vì nước vì dân
Một lòng son sắt theo chân Bác Hồ
Bác Hồ dựng lá cờ sao
Bác qua chinh chiến điểm tô lẫy lừng
Từ trong quân đội anh hùng
Bác thành vị tướng của chung đồng bào
Tài cao sáng bởi đức cao
Bác thương gian khó cần lao nẽo đời
Giữa lòng chung ngọn đèn khơi
Lợi danh như áng mây trời phù vân
Tấm gương vời vợi trong ngần
Càng soi sáng tỏ muôn phần tuổi cao
Bác đi về cõi Bác Hồ
Thắm tô trang sử, tự hào non sông.
Mấy vần thơ – vạn tấm lòng
Niềm thương tiếc lớn chúng con dâng Người.
Hồ Kháng (Đà Nẵng, tháng 10-2013)
Ru giấc ngàn năm
(Kính viếng hương hồn Đại tướng Võ Nguyên Giáp)
Có những điều không bao giờ mất
Ấy là khi ta rung lên nhịp nấc
Về một con người mãi mãi đi xa
Bóng hình người in mãi trái tim ta
Người ra đi, sông Lệ Thuỷ tràn nước mắt
Sóng Hồ Tây ngừng hát
Mùa thu Hà Nội bớt nắng vàng
Quảng trường Ba Đình rũ khăn tang.
Người ra đi , sóng ngầm biển Đông
Cơn bão số 10 ngư dân chưa cập bến
Những cặp Hải Âu và những đàn chim yến
Tìm nơi tránh bão xa.
Rừng Trần Hưng Đạo vắng tiếng chim ca
Hang Pắc Pó lạnh lùng đêm trở gió
Bản Mường Phăng tấm bản đồ còn đó
Gậy chỉ huy côi cút dõi nhìn.
Người ra đi cầu Long Biên leo lét ánh đèn
Bóng người lính viễn chinh cuối cùng rời bến
Lá cờ nhiều sao, nơi hòn ngọc viễn đông cuộn lén
Xe tăng 390 húc cổng sắt , vỡ oà.
Người ra đi theo dấu Bác Hồ
Đời trọn vẹn như mặt trời buổi sớm
Trời Hà Nội ngọt ngào hương cốm
Gió Sông Hồng ru giấc ngàn năm.
Trần Thế Tuyển (TP HCM, đêm 4-10-2013)
Vị Tướng mà tôi ngưỡng mộ
(Kính dâng anh linh Đại tướng)
Và ông cánh hạc vút bay
Ngoái trông Tổ quốc núi này, biển kia
Xanh xa lớp lớp mây chia
Vì dân làm tướng tạc bia sử vàng
Ông đi dân tộc để tang
Năm châu bốn bể ngỡ ngàng chào ông
Bóng hình ông với núi sông
Một đời Tổ quốc, con rồng cháu tiên…
Và ông cánh hạc lên Tiên!
Trần Hoàng Vy (Tây Ninh, 5-10-2013)
Nhớ bác Võ Nguyên Giáp
Người là ông, là mẹ cũng là cha
Là anh cả của triệu màu áo lính
Người vừa đấy, suốt một đời lo tính
Mong bình yên no ấm cho dân mình
Người cần lao như muôn vạn sinh linh
Giây phút cuối Người mong về quê mẹ
Quảng Bình đó dẫu bão dồn nắng lửa
Vẫn đón Người trong giọng hát đưa nôi
Đến bao giờ ta gặp lại, bạn ơi
Nụ cười ấy CHỮ NHÂN còn tỏa rạng
Nụ cười ấy triệu giặc thù kinh hoảng
Nụ cười hòa bình, nụ cười của muôn dân
Nhớ về Người đâu phải chỉ Mường Phăng
Đâu phải chỉ Cồn Tiên, Dốc Miếu …
Nhớ về người nhớ CÂY ĐÀN MUÔN ĐIỆU
Ngân vang lên CHO DÂN TỘC MAI SAU
Nhớ về Người, ta không thấy buồn đâu
Chỉ luyến tiếc ta không còn gặp nữa
Nhớ ánh mắt thân thương chan chứa
Xót nhân tình, xót cho mọi sinh linh
Nhớ về Người là nhớ mảng màu xanh
Trong bức họa BÌNH YÊN CUỘC SỐNG
Trong ký ức muôn triệu người lao động
Chữ VỊ NHÂN, Người dâng hiến đến cùng.
Hà Phương (Hà Nội, 07-10-2013)
Tiễn Người
Người đi trong chiều vừa ngưng lặng bão
Nước mắt rơi trên khoé mắt hao gầy
Suốt dải miền Trung vẫn cồn cào sóng đổ
Sóng trắng bạc đầu như vạn đoá hoa ban
Trở về Lệ Thuỷ dưới chiều mưa tan...
Dòng Kiến Giang oằn mình trong nỗi nhớ
Sông ơi chở đi từng này nước mắt
Chở đi từng này đau thắt khôn nguôi
Con cũng như bao người Việt Nam thôi
Khóc lặng lẽ đưa Người về với Bác
Người ơi, cả khoảng trời xanh xao xác
Bóng đại bàng chợt lịm phía mây xa
Chói lọi một thời vang khúc Khải hoàn ca
Điện Biên cháy trong ngút ngàn giông tố
Năm châu dậy lên từ một con số
56 ngày đêm… khoét núi ngủ hầm
56 ngày đêm thức trắng với niềm tin
Cờ chiến thắng tung bay nóc hầm Đờ Cát
Ôi cánh đồng Mường Thanh tự do trải dài bát ngát
Nụ cười vị tướng tài ấm áp cả ba quân
Và đến trong một mùa xuân
Diệu kì đất nước qua 2 lần đại chiến
Thần tốc, thần tốc hơn nữa. Táo bạo, táo bạo hơn nữa…
Rực lửa máu đào suốt một dải Trường Sơn
Đất nước yên bình như một tiếng thoi đưa
Bên mái tranh mẹ già ầu ơ cánh võng
Dòng Kiến Giang hiền hoà trong nắng sớm
Đưa Người qua sông…
Từ Tây Bắc rất xa, mùa này không hoa ban
Từ Trường Sa mùa này bỏng cháy
Từ mũi Cà Mau nơi ngọn đầu sóng gió
Gửi về Người bao nỗi nhớ nỗi thương
Hà Nội cuối thu trên khắp phố phường
Nhớ người, Hồ Gươm trở mình thao thức
Đường Hoàng Diệu lá vàng rơi không dứt
Lá vàng rơi với nước mắt rơi…
Quảng Bình ơi, trong chiều mai thôi
Triệu trái tim đưa Người về Bến Lặng
Triệu trái tim đưa Người về Cõi Vắng
Đưa Người về trong một chuyến đi xa
Tiễn đưa Người, triệu quân tiễn một người Cha
Súng đại bác rền lên thành tiếng sóng
Người không mất vì Người là bất tử
Người là Việt Nam mãi mãi trường tồn.
Mai Hương (5-10-2013)
Không đề
Bác ơi Bác đã đi rồi
Để dân nước Việt bồi hồi nhớ mong
Bác đi để lại trong lòng
Còn bao nhiêu nỗi nhọc nhằn khó quên
Bác là nỗi nhớ dịu êm
Giúp người dân Việt vững tin ở mình
Trong lòng cháu vẫn đinh ninh
Rằng mai Bác sẽ hồi sinh trở về
Đỗ Tiến Lực
Không đề
Dẫu biết sinh - tử là lẽ thường
Nhưng lòng vẫn nặng nỗi đau thương
Đôi bờ mi ướt, nhòa dòng lệ
In bóng hình Ông - vị tướng tài.
Người gửi: Phạm Văn Thắng
Có một người con của nước non,
Trăm năm nhân - nghĩa được vuông tròn
Khuất bóng sao khuê về tiên tổ
Ngàn năm danh giá mốc vàng son
Nguyễn Văn Tuấn
Cây đa do Đại tướng trồng rất có ý nghĩa với người dân An Xá. Ảnh: Tr.Thường
Kính viếng đại lão tướng quân!
VÔ vàn nhịp đập triệu con tim,
CÙNG nhau thổn thức tiếc người hiền
THƯƠNG người tài đức, vừa hiển thánh!
TIẾC đấng hùng anh, mãi linh thiêng.
ĐẠI nghĩa cứu dân, xây dựng nước,
TƯỚNG tài diệt giặc, giữ non sông.
VÕ giỏi, văn hay lừng thế giới.
NGUYÊN khí quốc gia, vọng muôn đời.
GIÁP thiêng che chở, triệu triệu người.
Đỗ Thị Quý (vợ một người lính)
Bình luận (0)