Giám đốc hậm hực sau khi không thuyết phục được tôi về thay thế vị trí trưởng bộ phận marketing. Tôi từ tốn nói với ông: "Dù tôi có giỏi mấy đi nữa mà giao cho tôi cái phòng đó thì cũng không xong. Anh biết tại sao không?".
Giám đốc bảo ông không cần biết lý do bởi một khi ông đã bỏ tiền ra thuê thì người được thuê phải hoàn thành nhiệm vụ với bất cứ giá nào. Tôi lắc đầu: "Anh sai rồi. Khi muốn nhân viên hoàn thành nhiệm vụ thì người lãnh đạo phải tạo điều kiện cho họ. Anh nhìn lại phòng marketing đi. Ngày trước họ có 20 người nhưng bây giờ chỉ có 8 người trong khi khối lượng công việc ngày một nhiều hơn…".
Giám đốc không nghe tôi nói nữa mà bỏ về phòng mình. Lát sau, trưởng phòng marketing xuất hiện ở chỗ tôi. Mặt anh cũng hầm hầm: "Tôi chuẩn bị nộp đơn xin nghỉ việc đây. Nghe nói giám đốc sắp đưa anh qua làm trưởng phòng nên tôi muốn chia sẻ với anh một số kinh nghiệm". Tôi lắc đầu: "Nói thật, nếu cứ để như bây giờ thì mười tôi cũng không làm nổi. Làm ăn kiểu gì mà 3 năm rồi chưa khảo sát thị trường, chưa thay đổi cách quảng bá sản phẩm…". Vừa nghe tôi nói đến đây, vị trưởng phòng đã nổi xung: "Họ có cấp tiền, cấp nhân lực cho đâu mà làm? Suốt ngày chỉ biết đòi hỏi…".
Tôi thuyết phục anh hãy mạnh dạn đề xuất kế hoạch phát triển thị trường, tiếp cận người tiêu dùng bằng nhiều cách; tăng chi phí quảng bá, tiếp thị thông qua nhiều kênh; thay đổi phương pháp bán hàng truyền thống bằng các hình thức mới phù hợp với sự phát triển của xã hội…
Anh nghe lời, xây dựng một kế hoạch thật chu đáo. Sau khi tôi góp ý, chỉnh sửa, anh trình ban giám đốc xem xét, thông qua.
Trái với sự háo hức, chờ đợi của anh và tôi, giám đốc đọc chưa xong bản kế hoạch đã nhăn mặt: "Bây giờ là thời đại nào rồi mà các anh chỉ nghĩ đến chuyện moi tiền của công ty để làm chuyện tào lao? Tại sao các công ty khác họ làm marketing hiệu quả? Là bởi họ có trưởng bộ phận marketing giỏi. Một người tính bằng chín người làm…". Không để ông nói hết, trưởng phòng marketing đứng bật dậy: "Vậy thì tôi để cho anh tính. Ngay chiều nay tôi nghỉ việc".
Anh trưởng phòng nghỉ việc thật. Ít lâu sau, tôi cũng ra đi vì thấy mình không đủ khả năng để làm tốt công việc như yêu cầu của ban giám đốc. Sau khi ra đi, tôi cũng không có thời gian để nhớ về công ty cũ. Mới đây, tôi nghe tin giám đốc đã bán công ty cho chính đối thủ cạnh tranh trước đây. Điều này không nằm ngoài dự đoán của nhiều người. Tôi bỗng thấy tiếc cho một thương hiệu từng làm mưa làm gió trên thị trường. Giá như ông giám đốc của tôi chịu lắng nghe cấp dưới một chút thì có lẽ mọi chuyện đã khác…
Bình luận (0)