Rất ngạc nhiên khi gặp lại tôi, H.A cho biết cô đã nghỉ việc ở công ty cũ. Cô ngập ngừng bảo: “Hồi trước, em không hiểu chuyện nên mới làm như vậy, mong chị đừng để bụng”.
Thật ra thì tôi đã quên những chuyện phiền lòng ở công ty cũ. Ngày đó, tôi làm trưởng phòng kinh doanh. Năm đầu tiên khi phòng hoàn thành vượt chỉ tiêu doanh số 5%, công ty thưởng cho mỗi nhân viên một chuyến du lịch Thái Lan, đồng thời nâng doanh số năm sau cao hơn 30% so với năm trước. Tôi không đồng ý vì có nhiều yếu tố bất lợi cho hoạt động của công ty trong năm đó như thêm nhiều đối thủ cạnh tranh, công ty không có sản phẩm mới, nhân sự của phòng kinh doanh giảm 2 người do xin nghỉ việc… Thế nhưng, ban giám đốc vẫn ấn chỉ tiêu xuống, buộc chúng tôi phải thực hiện.
Nỗ lực vượt bậc, năm đó chúng tôi cũng đạt chỉ tiêu. Do chỉ đạt chứ không vượt nên không được thưởng. Tôi làm đơn kiến nghị, nói rõ sự cố gắng của tập thể và mong ban giám đốc xem xét, đãi ngộ thỏa đáng để động viên mọi người tiếp tục làm việc. Thế nhưng, ban giám đốc không chấp thuận. Tôi lại làm đơn lần thứ hai, thứ ba. Vẫn không có kết quả.
Trong cuộc họp của phòng, tôi đánh giá kết quả hoạt động năm qua và đề xuất chỉ tiêu của năm mới. Mọi người đều thống nhất, chỉ có H.A là không đồng tình. Cô cho rằng năng lực của phòng có thể làm nhiều hơn và trách móc mọi người ngại khó; không hết lòng, hết sức vì sự lớn mạnh của công ty. Cô nhấn mạnh: “Nếu tôi là chị Lan Hương, tôi sẽ đề nghị kế hoạch doanh số cao hơn, ít nhất cũng phải tăng 30% so với chỉ tiêu năm ngoái”.
Cuộc họp có phó giám đốc phụ trách sản xuất tham dự. Anh ta hùa với H.A, quyết định chỉ tiêu của phòng kinh doanh mà không cần tôi và mọi người có đồng ý hay không. Ngay hôm đó, tôi nộp đơn xin nghỉ việc. Chỉ chờ có vậy, giám đốc bổ nhiệm H.A thay vào vị trí của tôi và đề nghị tôi nghỉ việc ngay, không cần chờ hết thời gian báo trước.
Tôi nghe anh em nói lại năm đó chỉ thực hiện được 75% kế hoạch. Cả công ty bị ảnh hưởng; lương, thưởng của anh em cũng giảm sút. H.A phải làm cam kết nếu năm sau không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị sa thải. Kết quả là mới hơn nửa năm, thấy khả năng mình không thể hoàn thành nhiệm vụ, cô đã nộp đơn xin nghỉ việc. “Sau khi chị đi, nhiều người cũng xin nghỉ việc. Công ty tuyển người mới nhưng họ không quen việc nên làm không hiệu quả. Với lại, em cũng không được như chị nên mọi người không đồng lòng, hợp sức…” - H.A thật thà chia sẻ.
Hôm đó, tôi nhận hồ sơ của H.A nhưng đến cuối giờ, cô đến xin lại với lý do thấy không thoải mái nếu làm việc chung với tôi. Đưa trả hồ sơ cho H.A, tôi dặn cô dù làm ở đâu cũng phải hiểu rõ công việc và lượng sức mình. Đặc biệt, phải biết nói “không” và dừng đúng lúc.
Bình luận (0)