Hội bạn thân lâu ngày gặp nhau "bung xõa" một bữa nhậu. Bàn tiệc dọn ra, thấy hai cô bé phục vụ có vẻ là sinh viên làm thêm đang loay hoay bưng bê, bạn nam bên phải dúi 2 tờ 200.000 đồng vào tay bảo: "Cầm cho anh chị vui!".
Bạn nam ngồi đầu bàn bên trái cũng nhanh nhẹn móc ví chìa ra 2 tờ tiền mệnh giá tương tự rồi dặn với theo: "Cất đi mua thêm sách vở mà học!". Chúng tôi cười xòa trước màn phóng tay của hai người bạn.
Tiền bạc giữa thời buổi kinh tế khó khăn, chật vật gom từng đồng lo sinh hoạt phí, học hành, ơn nghĩa, tiết kiệm… khiến phụ nữ chúng tôi đau đầu tính toán, ước lượng, cân đo. Nay nhìn những người đàn ông ngồi trước mặt "bo đẹp" mấy trăm ngàn đồng một cách dễ dãi, tự nhiên thấy nghẹn.
Chừng ấy tính ra được vài buổi chợ đủ đầy thịt cá cho cả nhà hay đủ tháng học thêm môn văn hóa nào đó của con. Chừng ấy cũng đủ tặng vợ cái áo đẹp cho thắm đượm tình nghĩa phu thê…
Bắt gặp cái liếc xéo cùng sự phân tích của hội chị em, hai người bạn nam gãi đầu cười trừ, phân bua: "Đàn ông tiêu tiền phóng tay là chuyện thường!".
Bỗng nhớ lời than phiền của không ít bà vợ về "tật" hào phóng với thiên hạ, tính toán với vợ con của nhiều ông chồng.
Có những lúc con nheo nhéo xin tiền đóng học phí, chồng nhăn mặt nhíu mày chất vấn: "Sao đóng gì nhiều thế?". Nhưng chiều chiều túm tụm với anh em lai rai, sẵn sàng góp vài thùng để... giữ tình chiến hữu!
Có những bữa cơm gia đình chợt mất hẳn vị ngon vì chồng than thở thời buổi kinh tế khó khăn, chi tiêu phải tiết kiệm. Nhưng mỗi khi đi ăn uống cùng đồng nghiệp, không ít ông vẫn xung phong giành quyền trả tiền.
Có những lúc vợ khen cái áo kia đẹp, cái váy kia xinh, ngay lập tức chồng gạt phăng. Nhưng đến sinh nhật đồng nghiệp nữ, được gợi ý tặng quà, họ lại vui vẻ móc ví, gật đầu.
Thực tế không hiếm những người chồng hào phóng với mọi người, chỉ tính toán với vợ con. Rộng rãi với tất cả, chỉ chi li với người thân, người thương bên cạnh. Dường như họ không nhận ra mình quá bất công với vợ con. Hay ý nghĩ ấy chỉ thoáng qua rồi bị nhấn chìm trong vỏ bọc sĩ diện?
Không người vợ nào vui khi người ngoài khen chồng mình hào phóng, rộng rãi, tốt tính mà về ngang ngõ đã bắt đầu "đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành". Không người vợ nào muốn mình trở nên cáu bẳn, tủn mủn, vặt vãnh chỉ vì cách tiêu tiền phóng tay của chồng trong khi chi tiêu của gia đình, người vợ phải tính toán chi li từng đồng để không thiếu trước hụt sau. Cũng hiếm có người vợ nào cấm tiệt chồng thể hiện mình trước anh em, bạn bè, chiến hữu. Chỉ là mọi thứ cần một giới hạn nhất định để tạo ra sự cân bằng trong đối nội - đối ngoại.
Bình luận (0)