xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Tình yêu của thầy

Phạm Mạnh Trí (phố Bến Bính, Hải Phòng)

Năm mươi năm đã trôi qua trong cuộc đời với biết bao niềm vui và vinh quang; khổ đau, đắng cay, tủi cực, thăng trầm. Nhưng, có một tình yêu mà tôi không bao giờ quên. Đó là tình yêu của thầy Hùng đối với bọn học trò chúng tôi và đặc biệt đối với tôi.

Năm ấy tôi học lớp 6A Trường cấp hai Hiệp Hòa. Tôi học vào loại khá. Riêng môn văn, thầy giáo bảo tôi có năng khiếu. Tôi chỉ biết rằng mình mê môn văn nhất. Tôi mê tiểu thuyết, truyện ngắn và thơ. Hễ cứ vớ được cuốn truyện, tập thơ nào là tôi đọc ngấu nghiến. Kể cả khi bế em, khi cưỡi trên mình trâu, kể cả khi đi câu cá rô, cá chuối… Mà, cái thời ấy, sách cực kỳ hiếm. Về tiểu thuyết, tôi chỉ biết có "Vượt Côn Đảo", "Sông Đông êm đềm", "Những người khốn khổ", "Bước đường cùng", "Số Đỏ"… Truyện ngắn và thơ thì lại càng hiếm. Tôi chỉ được đọc những truyện ngắn đăng lẻ hoặc những bài thơ đăng lẻ ở một tờ báo, một tạp chí nào đó từ tay thầy Trính - thầy giáo ở làng tôi.
 
img
Minh họa từ internet
 
Thầy Hùng là thầy giáo dạy văn, cũng là thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi. Thầy luôn luôn gần gũi bọn học trò chúng tôi, đặc biệt thầy luôn luôn động viên tôi học thật tốt môn văn. Nhờ có thầy thường xuyên động viên khích lệ, môn văn của tôi thường được điểm cao. Thầy còn động viên tôi làm thơ nữa. Và thế là một số bài văn vần của tôi ra đời từ đấy. Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ một vài câu. Khi đọc lại, tôi thấy rõ đấy chỉ là những câu văn vần mà thôi. Thế nhưng, thời ấy, làm được một câu văn vần như thế đã là giỏi lắm. Bạn bè cứ trêu tôi là "thi sĩ".
 
Quê tôi là một miền quê yên tĩnh nằm ở phía cuối huyện. Đồng quê tôi thuộc loại trũng nhất, như là một cái rốn của huyện. Nhà tôi nghèo lắm. Bố mẹ tôi tảo tần quanh năm mà không đủ nuôi sáu miệng ăn. Tôi là anh cả. Dưới tôi còn ba đứa em lít nhít. Mẹ tôi lại yếu đau luôn. Bố tôi quanh năm vật lộn với hòn đất, lặn hụp hết Đồng Táy, Đồng La, lại Con Cóc, Gồ Cay, Ông Moi, Hạ Bạch, Đồng Gìm… chỉ mơ có một vụ được mùa nhưng mấy khi có được. Thế là tôi quyết định bỏ học.
Tôi nói dối bố mẹ tôi là trường đang sửa chữa, phải nghỉ học một thời gian. Từ hôm ấy, tôi ra đồng với bố.
Hôm ấy là ngày thứ tư tôi bỏ học. Bố con tôi đang cuốc ruộng ở cánh đồng Gìm. Bỗng xa xa bên lũy tre làng xuất hiện một người mặc áo trắng. Người ấy đang vội vã đi ra cánh đồng, trên vai lại còn vác một cái cuốc nữa? Ai thế nhỉ? Người ấy đang đi về phía bố con tôi…
 
"Ô kìa, thầy Hùng!" Tôi ngỡ ngàng reo lên. Thật không ngờ!
 Bố con tôi dừng cuốc, chạy lên bờ chào thầy và mời thầy về nhà. Nhưng thầy nhất quyết không về. Thầy xắn quần lội ngay xuống ruộng cuốc với bố con tôi. Vừa cuốc, thầy vừa nói chuyện với bố tôi. Thầy nói rằng tôi học khá, riêng môn văn học giỏi, và khuyên bố tôi tiếp tục cho tôi đi học. Bấy giờ bố tôi mới biết là tôi đã nói dối. Tôi xin lỗi bố, xin
lỗi thầy, hứa sẽ tiếp tục đến lớp và học tập thật tốt. Thầy mở cặp lấy ra hai quyển vở và một cái bút máy Trường Sơn đặt vào tay tôi và dặn: "Ngày mai em tới lớp nhé!". Tôi lóng ngóng đưa hai tay ra nhận. Nước mắt trào ra, giàn giụa, tôi nức nở như một đứa con nít. Thầy vỗ vai tôi bảo: "Nín đi em, cố gắng nhé!". Thế rồi, thầy đi.
 
Nửa thế kỷ đã qua, bao nhiêu là thăng trầm trong cuộc sống… Bao nhiêu điều tôi không thể nào nhớ nổi. Nhưng hình ảnh người thầy gầy gò, đạp chiếc xe đạp cút kít trong buổi chiều hoàng hôn lộng gió và tình yêu của thầy thì cứ còn mãi trong ký ức tôi, không thể phai mờ.
Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo