Sau một lúc sờ nắn, massage, “thầy” bán cho người bệnh một ít thuốc cùng 5 lít rượu thuốc, hướng dẫn cách chữa trị bằng một phương pháp... không giống ai và có lẽ không đâu có.
“Thầy” Bảy Lãm massage trị bệnh (ảnh cắt ra từ clip).
Đó là “thầy” Bảy Lãm (51 tuổi ở ấp Trường Giang, xã Trường Tây, huyện Hoà Thành). Chúng tôi đến nhà “thầy” vào một buổi chiều. Người đàn bà (sau mới biết là vợ “thầy”) đứng sau cánh cổng dè dặt hỏi như thăm dò: tìm thầy có việc gì, ai giới thiệu đến?... Sau một lúc “phỏng vấn”, bà lắc đầu bảo: “Thầy đi công chuyện rồi, không có ở nhà, tối mới về”. Chúng tôi lịch sự cảm ơn, xin phép đứng chờ “thầy” về. Bà định trở vào nhà nhưng chắc thấy cô bạn đồng nghiệp của tôi… lảo đảo sắp xỉu, nhắm bề để khách đứng trước nhà trong tình trạng như vậy không ổn, bà bèn mở cổng cho vào. Chúng tôi vừa đẩy xe vào sân thì “thầy” Bảy Lãm cũng vừa chạy xe mô tô về tới.
“Nổ”... văng mạng
Trông dáng vẻ bề ngoài của “thầy” giống như công chức Nhà nước; tóc hớt ngắn, chải chuốt gọn gàng, viết giắt túi, áo sơ mi bỏ trong quần nghiêm chỉnh. Đôi giày đen không biết vô tình hay cố ý ló ra đôi vớ màu xanh đặc trưng của lực lượng vũ trang. Sau năm ba câu chào hỏi xã giao, chẳng cần bắt mạch, khám bệnh gì cả, “thầy” phán chắc nịch: “Tuỷ sống của em bị viêm, nên ảnh hưởng xoang sàn. Thuốc tây không chữa được bệnh này đâu”. Rồi tiếp luôn: “Thuốc nam, thuốc bắc thì có nhưng phải đúng thuốc mới đạt. Nói chung bệnh này đối với ở đây thì như cơm bữa”. Uống cạn ly trà, “thầy” Bảy Lãm bắt đầu kể chuyện về mình, nghe thật éo le cứ như trong... tiểu thuyết! Rằng năm 1984, “thầy” tốt nghiệp ngành dược. Sau khi ra trường, thầy cho người anh mượn bằng cấp để mở tiệm bán thuốc tây, còn thầy đi làm thủ kho cho một trung tâm thuốc. Lúc đó, mẹ của thầy phát bệnh ung thư. Thời đó thuốc tây có cả kho nhưng không thuốc nào chữa được bệnh cho mẹ “thầy”. “Thầy” bèn nhờ một người em là tiến sĩ, bác sĩ ở Sài Gòn chữa trị giúp mà cũng không xong.
“Những mùa bấc lạnh, chiều nằm nghe bà già rên mà nước mắt tôi rớt. Cuối cùng đành phải chịu cảnh bà già đau đớn đến chết”- “thầy” nói với vẻ đau buồn. Cũng theo lời kể của “thầy”, mười năm trước, bản thân “thầy” từng trải qua một cơn bệnh nặng, đau nhức toàn thân, phải nằm một chỗ suốt 5 tháng liền. Một đêm tuyệt vọng, “thầy” tự tử bằng cách tự... bấm vào huyệt đạo ở xương chậu. Sáng ra, “thầy” ngỡ ngàng khi thấy mình không chết mà đôi chân lại trở nên nhẹ nhõm, có thể đứng dậy và đi lại được. “Lúc đó, tôi mừng y như là có ai cho vàng vậy. Mừng đến nỗi run lên”- thầy hồ hởi huơ tay diễn tả. Từ đó, “thầy” bắt đầu tự bấm huyệt chữa bệnh cho mình. Sau 3 đêm tự chữa trị như vậy, “thầy” đã đi, đứng được một cách bình thường. Thế là: “Tôi nhận thấy phương pháp này có thể chữa bệnh được. Thôi thì mình chữa bệnh cứu đời”- “thầy” nói.
“Thầy” Bảy Lãm cho biết: gần mười năm nay, “thầy” đã trị cho khoảng 6.000- 7.000 bệnh nhân và hầu hết đều... khỏi bệnh; chỉ trừ trường hợp bệnh nhân thiếu niềm tin hoặc lười biếng, không tuân thủ theo đúng quy trình chữa trị. “Thầy” dẫn chứng một số trường hợp nhờ được “thầy” chữa trị mà nay đã khoẻ mạnh: “Mấy năm trước, có cô hiệu trưởng (xin không nêu tên) của một trường mẫu giáo ở huyện Hoà Thành bị bệnh ung thư xương. Cô đã điều trị ở nhiều bệnh viện lớn, nhưng các bác sĩ đều bó tay. Một bệnh viện đề nghị cô ghép tuỷ nhưng cô không chịu, vì cô đã tốn tiền chữa trị hết 800 triệu đồng mà không hết bệnh. Bệnh viện cho hay là ba tháng nữa cô chết. Một buổi chiều mưa dầm, đường vào nhà thầy lầy lội, cô được người nhà cõng vào đây. “Thầy” bảo đảm chữa trị ba tháng cô sẽ hết bệnh và cô đồng ý nhưng chỉ sau 1,5 tháng điều trị, “thầy” vui vẻ thông báo: người bệnh đã vượt qua ải tử thần. Trị thêm 1,5 tháng nữa là cô giáo đã có thể... đi marathon ở công viên Hoà Thành”.
“Thầy” còn kể một ca thành công khác: một nữ bệnh nhân tên Thuỷ, ngụ ở Thị xã- nay là thành phố Tây Ninh tìm đến “thầy” để trị bệnh. Không cần khám, “thầy” chỉ lấy tay... rờ qua là biết xương sườn cô này bị mục khoảng 3 phân.
Thầy giải thích thêm: “Nói để dễ hình dung, tôi khám bệnh không bao giờ bắt mạch như người ta, chỉ cần lấy tay quét qua một cái là biết ngay chỗ nào xương còn nguyên, chỗ nào xương bị mục”. “Thầy” ra vẻ đau buồn kể thêm rằng trong đời hành nghề trị bệnh cứu người của “thầy” cũng có một ca thất bại. Đó là trường hợp một nữ bệnh nhân ở Bà Rịa - Vũng Tàu, bị bệnh ung thư vú. Khi bệnh nhân tìm đến “thầy” thì bệnh đã vào giai đoạn cuối, đã di căn tới bao tử, ruột cũng bị hư hết.
Tuy vậy, “thầy” vẫn quyết tâm điều trị. Trị 3 ngày đầu, bệnh không bớt. Thương bệnh nhân, “thầy”... cầu nguyện “ơn trên phù hộ” giúp “thầy” điều trị cho được ca bệnh này, được vậy, thầy tự nguyện chấp nhận... giảm thọ 5 năm, để bù đắp cho bệnh nhân. Sau một tháng chữa trị bằng đắp thuốc, bệnh tình đã thuyên giảm hẳn nhưng phần ruột bị hư trước đó thì không đủ thuốc để điều trị. Cuối cùng, “thầy” đành nói với bệnh nhân: “Em đến với anh hơi muộn màng nhưng chính em là người đã để lại cho y học một kinh nghiệm cực lớn. Anh sẽ cứu được rất nhiều người giống như em”! Sau cái chết của bệnh nhân ấy, “thầy” Bảy Lãm đã “rút được kinh nghiệm” đáng kể, nhờ vậy “thầy” đã trị được 6.000- 7.000 ca ung thư đủ loại như ung thư vú, ung thư bao tử, ung thư ruột.... (không tính những ca bệnh nhẹ).
Trong lúc cao hứng, “thầy” khoe là đã từng trị ung thư cho một bệnh nhân nguyên là lãnh đạo tỉnh (xin không nêu tên). Vị lãnh đạo này đến đây chữa trị đến lần thứ 6 nhưng do thầy không biết... nịnh- khi vị này đến đây, thầy không ưu tiên chữa trước mà để ông ấy phải chờ theo thứ tự, vì thế ông ấy tự ái, bèn... không thèm theo “thầy” nữa mà đi tuốt sang tận Singapore để chữa trị. Ba năm sau, thầy đến nhà vị lãnh đạo ấy mới biết ông đã phải vô hoá chất đến 14 toa, vậy mà vẫn không khỏi bệnh.
“Thầy” lý giải: “Nguyên nhân là bên Tây y không biết tìm ra nguyên nhân khiến bệnh phát triển, mà chỉ lo mổ, cắt bỏ khối u, tức là chỉ lo điều trị phần ngọn. Đối với tôi thì biết gốc của căn bệnh này là ở chỗ nào nên điều trị theo phương pháp vừa bứng gốc, vừa cắt ngọn”. Thuận đà “nổ” văng mạng, “thầy” khoe thêm: thầy có tài chẩn đoán bệnh ung thư trước các bệnh viện 2 năm. “Thầy” diễn giải: “Khi những mụt ung thư còn nhỏ li ti, máy móc ở các bệnh viện không thể nào tìm ra. Đến khi những mụt này phát triển thành khối u lớn, máy móc mới siêu âm ra được thì lúc ấy đã trễ, không còn chữa trị kịp. Trong khi đó, tôi có khả năng đoán chính xác được bệnh ung thư từ rất sớm. Nhiều người không tin lời tôi, sau này phải trả giá bằng tính mạng của mình” (?).
Chữa bệnh kiểu “không đụng hàng”
Sau một lúc huyên thuyên đủ thứ chuyện, “thầy” Bảy Lãm bảo bệnh cô bạn đồng nghiệp của tôi- trong vai người bệnh bước tới nằm xuống giường để “thầy” bắt đầu chữa trị. Trong căn nhà vách lá, lợp tôn tuềnh toàng của thầy có kê sẵn 4 chiếc giường nhỏ. Xung quanh đó là những băng ghế đá cho bệnh nhân ngồi chờ. “Thầy” Bảy Lãm kể, hôm nay là ngày nghỉ nên vắng vẻ chứ những ngày khác bệnh nhân đông lắm; lúc đó phải có con trai của “thầy” và một người khác do “thầy” thuê đến phụ giúp “thầy” trị bệnh mới kịp đáp ứng nhu cầu. Trước khi bắt tay vào khám bệnh cho cô bạn đồng nghiệp của tôi, “thầy” gọi to ra nhà sau: “Nói mẹ vô một can 30 lít gửi cho chú Hải ở An Giang đi con”.
Cô bạn đồng nghiệp của tôi đã nằm sấp xuống giường. “Thầy” dùng tay ấn lên xương cổ, xương sống, dài xuống mông rồi xuống chân. Xong “thầy” kết luận, nghe qua tôi muốn... té xỉu: “Cổ bị đóng vôi nghen. Xương sống bị viêm rễ thần kinh ra tay, ra mông và cả chân nữa. Còn nữa. Bao tử, ruột đang... yếu dần”. Rồi “thầy” bảo cô bạn tôi nằm ngửa lên, tiếp tục ấn từ bụng, dài lên tới ngực, sau đó từ ngực rà xuống bụng. Thầy phán chắc như đinh đóng cột: “Bụng có khối u một cục mà không biết. Lâu lâu nó gò lên thấy rõ. Xung quanh ngực cũng có mấy cục u nhỏ nữa nè. Về nhà tự khám cũng thấy”. Khám xong, tới phần điều trị. “Thầy” với tay lên đầu tủ, lấy xuống một cái máy massage loại cầm tay, mở máy xong thầy ấn máy mạnh xuống bụng, đùi, chân của bệnh nhân. Cô bạn tôi được hướng dẫn nằm sấp trở lại, rồi “thầy” dùng máy massage đẩy lên, đẩy xuống khắp cơ thể.
Can thuốc rượu và ba loại thuốc tự chế của thầy Bảy Lãm bán với giá 250.000 đồng.
Sau hơn 20 phút điều trị, “thầy” không kê toa mà gọi vọng vào trong, kêu bà vợ lấy thuốc. Trong thời gian chờ đợi, “thầy” tiếp tục... “nổ”: rằng “thầy” đã tự nghiên cứu và chế tạo ra một số loại thuốc đặc trị bệnh ung thư. Trong đó, có món thuốc rượu dùng để đắp lên người; cách sử dụng là đổ một ít thuốc rượu vào thau, lấy một bộ quần áo ngâm vào cho ướt, đem mặc vào người. Còn phải mặc thêm bên ngoài một bộ áo mưa cho kín, để rượu... hút sâu vào cơ thể. “Lúc đầu chưa quen thì chỉ cần mặc khoảng 1 tiếng đồng hồ. Khi quen rồi thì tăng dần thời gian lên. Mặc càng lâu hiệu quả càng cao. Nếu đau đầu thì dùng thuốc rượu đó tẩm lên tóc, cho rượu thấm vào da đầu. Mỗi ngày làm một lần, lúc nào rảnh thì làm, tuỳ mỗi người”- thầy dặn.
Một lúc sau, đồng nghiệp của tôi cầm ra một can rượu 5 lít cùng 3 loại thuốc vừa thuốc viên, vừa thuốc tễ, vừa thuốc bột, cộng thêm một lịch hẹn tái khám. “Thầy” Bảy Lãm nói: thuốc rượu của “thầy” ngoài việc chữa bệnh ung thư còn có thể chữa bệnh viêm xoang, viêm tai giữa, chữa bệnh mắt như chứng mắt mờ, mắt nhặm và cả cầm máu vv...vv... nói chung là rất đa năng. Còn các loại thuốc khác, theo thầy giải thích: viên nhỏ, màu đen có công dụng trị tổng hợp các loại bệnh viêm, tê. Nó còn có tính năng hoạt huyết, đồng thời có thể chữa trị tất cả các pô-lýp trong nội tạng (!). Riêng loại thuốc tễ, có tác dụng bổ thận và điều trị bệnh kém ăn hoặc ăn không tiêu. Đồng nghiệp cho biết, “thầy” không tính tiền khám, còn các khoảng rượu, thuốc “thầy” tính 250.000 đồng.
Chẳng biết các loại thuốc của “thầy” có “công dụng thần sầu” như lời quảng cáo của thầy hay không, trước mắt, chúng tôi chỉ biết đây là thuốc... 6 không- không nhãn mác, không địa chỉ xuất xứ, không thời gian sản xuất, không hạn sử dụng, không hướng dẫn sử dụng và không ghi thành phần dược liệu!
Tôi đem chuyện “thầy” Bảy Lãm trị bệnh ung thư bằng phương pháp... mặc đồ ngâm thuốc rượu kể lại cho một vị lương y thuộc Hội Đông y tỉnh nghe, vị này khẳng định: đây là một kiểu chữa bệnh phản khoa học. Chỉ nói riêng việc mặc quần áo ướt hàng giờ liền như thế đã thấy không hợp lý, vì người bệnh sẽ dễ bị cảm lạnh. Vị lương y còn cho biết thêm: vừa qua có một nữ bệnh nhân ở thị trấn Hoà Thành, huyện Hoà Thành đã tìm đến chỗ vị này để phản ánh về việc trị bệnh của “thầy” Bảy Lãm. Theo lời kể, nữ bệnh nhân này đã đến chữa bệnh chỗ “thầy” Bảy Lãm, tốn hơn 1 triệu đồng mà bệnh không khỏi.
Bình luận (0)