Ở Việt Nam, nhiều người nghỉ hưu thường rơi vào những ngày sống lặng lẽ, thậm chí cô đơn. Một số người buộc phải rời khỏi công việc quen thuộc, những mối quan hệ xã hội thu hẹp, tâm lý dễ rơi vào trạng thái "già" nếu không có định hướng sống tích cực.
Xấp xỉ tuổi 80, sau những biến cố sức khỏe nghiêm trọng, tôi từng tưởng rằng cuộc đời chỉ còn lại sự mệt mỏi, hoài niệm và chờ đợi. Vậy mà, tôi vẫn thấy mình yêu đời và được yêu, cảm nhận thời gian trôi qua là quý báu để sử dụng hữu ích, để viết, đọc, học hỏi, trao gửi yêu thương và sống trọn vẹn từng ngày.
Thì ra, có một khác biệt thật sự giữa "cao tuổi" và "già". Người già thường chỉ nhìn về quá khứ, hoài niệm thanh xuân, nuối tiếc những gì đã mất, thậm chí tích tụ oán giận hay ghen ghét. Người cao tuổi, ngược lại, dù cơ thể có hạn chế, vẫn tìm thấy năng lượng sống: khám phá, học hỏi, kết nối với con người và thế giới. Quan trọng hơn, vẫn biết yêu thương, chia sẻ và mơ ước. Cao tuổi là sống trọn vẹn từng ngày, già là bỏ mặc thời gian trôi qua mà không còn mục tiêu hay niềm vui.
Từ trải nghiệm của chính mình, tôi càng thấy rõ giá trị con người không đo bằng tuổi tác, mà đo bằng tinh thần, thái độ và cách họ sử dụng thời gian. Một người bát tuần có thể vẫn học hỏi, sáng tạo, yêu thương và cống hiến. Đây là thông điệp quan trọng: Đừng đánh giá người cao tuổi là "hết giá trị", hãy trân trọng họ và tạo điều kiện để họ tiếp tục đóng góp.

Tác giả sau khi đặt stent vẫn làm việc trên giường bệnhẢnh: T.V.T
Cá nhân tôi tìm thấy niềm vui trong những việc tưởng chừng giản dị nhưng quý giá: mở laptop viết những dòng suy nghĩ, trao đổi với bạn bè, đọc sách, quan sát đời sống quanh mình. Thời gian không phải là kẻ thù, mà là một tấm vải để "nhả tơ" từng sợi năng lượng, từng ý tưởng, từng yêu thương để cuộc sống dù tuổi cao vẫn tràn đầy ý nghĩa.
Để giữ được trạng thái "cao tuổi" thay vì "già", theo tôi, mỗi người đã nghỉ hưu nên duy trì hoạt động thể chất và năng lượng sống. Điều này giúp cơ thể dẻo dai, giảm nguy cơ bệnh tật, nâng cao tinh thần và tạo niềm vui mỗi ngày.
Một điều nữa là tiếp tục học hỏi và sáng tạo. Học một ngôn ngữ mới, chơi nhạc cụ, vẽ, viết nhật ký hoặc viết sách. Việc duy trì trí óc linh hoạt giúp người cao tuổi thấy mình vẫn hữu ích, có thể đóng góp tri thức và kinh nghiệm.
Đặc biệt, việc kết nối xã hội và gia đình thông qua tham gia câu lạc bộ, hội người cao tuổi, hoạt động thiện nguyện; giao lưu với bạn bè, gặp gỡ các thế hệ trẻ trong gia đình và cộng đồng… giúp tinh thần sảng khoái, tránh cảm giác cô đơn.
Cuối cùng, tôi muốn nhắn nhủ tuổi tác không quyết định sự già cỗi; tinh thần mới làm nên sự khác biệt. Mỗi ngày còn lại là một cơ hội để cống hiến, để yêu và được yêu, để trải nghiệm cuộc sống đầy màu sắc và để chứng minh rằng tuổi cao không phải là kết thúc, mà là một hành trình mới trọn vẹn, sâu sắc và đáng sống.
Bình luận (0)