Bên cạnh dịch sốt xuất huyết, bệnh lao, đái tháo đường là nỗi lo đuối nước, tai nạn giao thông, tai nạn lao động… Đặc biệt, tình trạng trầm cảm và ấu dâm đang nổi lên như những mối đe dọa hàng đầu.
Trong bối cảnh căn bệnh “chán sống” đang phát triển với tốc độ nhanh, Tổ chức Y tế thế giới đã có lý khi chọn chủ đề “Trầm cảm - Hãy trò chuyện” với hy vọng tăng cường nhận thức của toàn xã hội về sức khỏe tâm thần. Không “trò chuyện” sao được khi mỗi ngày, trên hành tinh này có hàng vạn người tự sát chỉ vì nỗi đau gặm nhấm mà không biết chia sớt cùng ai!
Tại Việt Nam, rối loạn tâm thần được xem là một trong những bệnh không lây nhiễm phổ biến nhất với khoảng 30% dân số mắc phải, trong đó 25% chuyển thành trầm cảm.
Trầm cảm thường xuất hiện sau những cú sốc do ly dị, ly thân, phá sản, thất nghiệp, thi rớt, rạn nứt gia đình, bệnh tật nan y... Hội chứng tâm lý này xảy ra nhiều hơn ở nhóm thanh thiếu niên, phụ nữ trước và sau sinh, người cao tuổi, trong đó nữ giới mắc nhiều hơn nam giới. Điều đặc biệt quan ngại, mỗi ngày, trên 100 người tự sát do bệnh này dù trước đó, nhiều nạn nhân đã bộc lộ dấu hiệu nguy cơ.
Bên cạnh trầm cảm, sóng gió cũng nổi lên xoay quanh nạn ấu dâm, gieo nỗi sợ và ám ảnh chưa từng có đối với trẻ em và các bậc làm cha mẹ.
Gọi “chưa từng có” vì một số vụ ấu dâm đã chạm đến đỉnh cao của sự xem thường pháp luật và đạo đức như ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu hay loạn luân ở Vĩnh Long!
Từ lâu, hàng chục quốc gia và một số bang của Mỹ đã áp dụng hình phạt “thiến hóa học” với tội phạm ấu dâm; một số nước khác còn tranh cãi về hình phạt này, không phải vì lý do tránh “nhục hình” mà vì giới thầy thuốc muốn bảo vệ thiên chức của mình. Cho dù thế nào thì ấu dâm cũng được thế giới xếp vào hàng đáng khinh bỉ nhất trong tất cả các loại hình phạm tội.
Ở nước ta, từ “ấu dâm” thường được dùng để chỉ cả những kẻ phạm tội xâm hại tình dục với trẻ em (child molestation) và những người “ái nhi” (pedophilia), trong khi ở nước ngoài, “ái nhi” được xếp vào dạng bệnh lý.
Những năm gần đây, tình trạng trẻ em bị xâm hại tình dục có xu hướng gia tăng, tính chất ngày càng phức tạp, nạn nhân gồm cả những em bé ở độ tuổi còn chơi búp bê. Trung bình mỗi năm có khoảng 1.200 trẻ em bị bị xâm hại tình dục mà kẻ xâm hại phần lớn là người quen, thậm chí thân thiết trong gia đình của trẻ!
Trong khi trầm cảm có nguồn gốc từ các yếu tố xã hội, tâm lý và sinh học thì nạn ấu dâm lại do không ít nguyên nhân, trong đó phần lớn là từ gia đình. Gia đình ở đây thường là nghèo khó, rạn nứt, ly tán, thiếu khả năng giáo dục hoặc sao nhãng con cái… Thêm nữa, yếu tố phim ảnh ngoài luồng mang tính bạo lực, khiêu dâm cũng hằng ngày xâm thực những kẻ “thủ ác tiềm năng”, càng đẩy trẻ em - nhóm người rất yếu thế - vào vùng nguy cơ cao.
Hai hiện tượng sức khỏe trên đây đang rung chuông nhiều vấn đề của xã hội. Nó có điểm chung là cần một mái ấm gia đình và trái tim thấu cảm, biết sốt ruột của các cơ quan hữu trách.
Bình luận (0)