Rồi thì giấy vệ sinh, chổi quét, khăn lau, mực in, bút viết… tất tần tật các loại vật tư đều bị kê lên như thế. Càng đáng giận hơn khi những bảng kê thanh toán ấy lại có chữ ký duyệt của lãnh đạo.
Trong một thời gian dài, không ai giám sát, kiểm tra dẫn đến việc công ty mất đi một khoản tiền không nhỏ. Khi tôi hỏi thì từ lãnh đạo đến nhân viên của bộ phận ấy đều cho rằng nhà phân phối là chỗ quen biết của phó giám đốc nên họ không dám có ý kiến, báo giá bao nhiêu là mua bấy nhiêu.
Bất cứ một kế toán có lương tâm nào cũng không thể chấp nhận chuyện xà xẻo, đục khoét tiền của doanh nghiệp như vậy. Những khoản kê lên gấp đôi, gấp ba ấy nuôi béo một vài người nhưng lại ăn vào tiền lương, phúc lợi của mấy trăm người lao động. "Tôi đề nghị thay đổi nhà cung cấp" - cuối cùng tôi phải lên tiếng dù biết rằng sẽ đụng chạm đến một số người.
Ngay lập tức, phó giám đốc phản ứng: "Tại sao phải thay đổi? Mình đã làm ăn với người ta cả chục năm nay rồi, đâu phải nói thay đổi là thay đổi? Cô không nhớ có những khi mình khó khăn, người ta cho mình nợ cả trăm triệu đồng sao?". Phụ họa với phó giám đốc là ông trưởng bộ phận. Ông ta nói rằng không có nhà cung cấp nào biết cảm thông, chia sẻ với công ty như vậy. Những dịp lễ, Tết, người ta đều biếu xén quà cáp có giá trị. Nhưng quan trọng hơn, đây là chỗ quen biết lâu đời…
Trước những lý lẽ ấy, tôi thấy chán nản tột độ. Tôi nghĩ nếu cứ tiếp tục như vầy, công ty sẽ bị thiệt hại. Những người ngay thẳng sẽ thấy bất mãn, không có động lực làm việc, cống hiến. Không biết thì thôi chớ đã biết thì không thể làm ngơ. Dù tôi mới về công ty chưa đầy năm nhưng không nên vì thế mà ngậm miệng ăn tiền theo họ. "Em cứ nói thẳng ra với ban giám đốc. Làm được thì làm, không được thì nghỉ tìm chỗ khác chứ nếu không, mai mốt em cũng bị cuốn vô guồng máy bẩn ấy" - chồng tôi động viên.
Có được nguồn cổ vũ mạnh mẽ từ người bạn đời, tôi quyết định "đấu tới cùng". Kết quả là hội đồng quản trị và giám đốc chấp nhận thay đổi nhà cung cấp vật tư và ban hành quy định mới: Tất cả đều phải qua phòng tài chính thẩm định giá cả trước khi ký hợp đồng. Ngoài ra, sẽ không chọn một nhà cung cấp mà phải chọn ít nhất là 3 để có sự so sánh giá cả có lợi nhất cho công ty.
Từ đó, họ ghét tôi. Nhưng tôi thấy lòng thanh thản vì mình đã làm đúng. Và tôi mừng vì lãnh đạo công ty đã sáng suốt bảo vệ cái đúng. Không phải ai cũng có cái may mắn như vậy.
Bình luận (0)