xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Bệnh đơm đặt

Quốc Minh

Mấy hôm trước, tôi tình cờ gặp lại Phong, một đồng nghiệp cũ, hỏi anh đang làm ở đâu thì anh lắc đầu: "Vẫn chưa".

Rồi anh than thở đi xin việc chỗ nào người ta cũng chê anh lớn tuổi. Kể một thôi một hồi rồi anh chép miệng: "Biết vậy hồi đó không xin nghỉ việc ở công ty mình. Tại nghe mấy thằng kia nó xúi qua chỗ khác làm việc lương cao, ai dè…".

Nghe vậy tôi nghĩ "mấy thằng kia" chắc là chơi khăm Phong rồi. Nhớ hồi trước trưởng phòng của tôi đột ngột nghỉ việc vì lý do gia đình. Trước khi ông nghỉ, giám đốc và trưởng phòng nhân sự có hỏi ý kiến về người thay thế vị trí của ông. Thật bất ngờ, ông đề xuất một nhân viên trẻ thay vì người có thâm niên làm việc lâu nhất phòng là Phong. Giám đốc có vẻ nghi ngại nên sau đó đề nghị lấy ý kiến tín nhiệm của tập thể. Thật bất ngờ khi Phong chỉ có 2/15 phiếu tín nhiệm. Bị sốc trước thực tế này, Phong xin chuyển sang bộ phận khác. Được 3 tháng thì anh xin nghỉ việc.

Công bằng mà nói, về năng lực chuyên môn thì Phong cũng khá. Tuy nhiên, người ta không tín nhiệm anh là ở khía cạnh tính cách. Nhược điểm lớn nhất của Phong là "bệnh" hay đơm đặt. Chuyện gì anh cũng có thể tưởng tượng ra và nói cứ y như thật. Chẳng hạn như anh không được sếp phân công thực hiện dự án vì anh không đủ năng lực thì ra ngoài Phong lại rêu rao là những người khác mua chuộc, chia hoa hồng cho sếp nên mới được nhận dự án. Có lần anh bị cô Hương, Phòng Kinh doanh, mắng giữa đám đông vì đặt chuyện cô Hương đồng tính với một nữ nhân viên trong công ty. Lần khác chính sếp giám đốc cũng bị anh "nhỏ to tâm sự" với một người ở công ty khác rằng giám đốc "có gì đó" với cô thư ký riêng.

Bệnh đơm đặt - Ảnh 1.

Tôi làm việc chung với Phong cũng đủ lâu để hiểu tính nết của anh. Phong vốn ích kỷ lại hay ham hố. Anh nghĩ mình lẽ ra phải được thế này thế kia; còn người khác thì không xứng đáng. Đến khi không được toại nguyện thì anh bức xúc, khó chịu. Để giải tỏa bức xúc đó, anh tìm cách lý giải theo suy nghĩ chủ quan của mình. Lâu ngày, tính ấy trở thành "tật". Có lần bị trưởng phòng phê bình trong một cuộc họp, Phong im lặng không trả lời được nhưng sau đó ra ngoài anh kể với mọi người là mình đã "cho ông ấy một vố". Biết chuyện, sếp cười xòa: "Cậu ta tuy lớn tuổi mà vẫn nhỏ xíu".

Cuối cùng thì cái bệnh ấy đã hại Phong vì anh không được tập thể dung nạp. Tôi thấy tội nghiệp anh. Bốn mươi mấy tuổi đầu rồi, xin vô công ty là khó lắm…


Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo